Ngồi trên con Rồng đen băng giá, Liễu Chanh Chanh nhanh chóng đến [Linh Mộ]. Quái vật trên bản đồ này đều ở cấp 25, không phải là linh hồn bóng tối thì cũng là yêu ma, bối cảnh đặc biệt u ám, chỉ có một vầng trăng tròn sáng ngời.
Màn sương trắng mờ ảo càng tăng thêm cảm giác rùng rợn.
Quả thật là một đêm sát khí, gió đen mịt mùng.
Khi hai người đến tọa độ đã định thì chỉ còn lại ba cái “xác chết” cùng một nữ pháp sư hệ băng với cây trượng băng trên tay. Bốn người trên kênh [Gần đó] cũng bạn một lời, tôi một lời, ồn ào không ai chịu nhường ai.
[Gần đó] Mèo Con Meo Meo: Mẹ nó, bà đây chẳng qua có chút vấn đề về vị trí nên mới tiêu diệt cả nhóm thôi. Alice, ngươi đến mức phải đuổi theo mấy con phố để giết bà đây sao?
[Gần đó] Alice: Con mèo chết, im đi! Nếu không phải vì ngươi cũng là pháp sư, sao ta có thể cho ngươi gia nhập vào đội chứ! Tu La Tràng chỉ mở mỗi tháng một lần, lần này nhóm bị tiêu diệt rồi, bang hội bị tổn thất nặng nề, ngươi làm như thế ta biết rúc mặt vào đâu hả?
[Gần đó] Mèo Con Meo Meo: Bà đây cũng không thèm quan tâm đến ngươi!
[Gần đó] Alice: Mẹ nó, ngươi còn cãi lý sao?
[Gần đó] Nạp Ái Tư: Người ta nhầm vị trí nên mới không cẩn thận mà giết tổ đội, cũng không phải là cố ý mà.
[Gần đó] L’Oréal: Đúng vậy, ngươi có cần tức giận như vậy không?
[Gần đó] Mèo Con Meo Meo: Cảm ơn hai vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-de-thuong-cua-chanh-chanh/1736784/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.