Suốt hơn một tháng qua, Hứa Gia Lạc đã đi đâu không có một tin tức gì cả. Điều đó khiến cho Hứa Thiên vô cùng lo lắng. Ngày nào cũng thấp thỏm về nhà xem em gái đã về chưa. Cũng đã hơn một tháng Tiểu Đồng xảy ra chuyện đến giờ vẫn chưa có tin tức gì của em gái cả. Nhìn thấy chồng mình như vậy Tiểu Mạt ân cần đến an ủi
" Anh yên tâm đi. Gia Lạc sẽ gọi điện về cho chúng ta mà, con bé cũng lớn rồi. Sẽ biết tự chăm sóc bản thân thôi "
" Là anh đã sai khi đưa nó về nước. Đáng nhẽ ra anh nên để nó ở lại bên Pháp với ba mẹ thì sẽ không bị như vậy "
" Anh đừng tự trách bản thân mình. Không ai muốn như vậy cả đâu. Em tin Gia Lạc sẽ không sao đâu ạ "
" Anh cũng mong là thế "
" Yên tâm đi. Em nghĩ Gia Lạc sẽ nhanh chóng gọi điện về nhà báo tin cho chúng ta thôi "
" Ừ...."
....
Căn nhà mà Tiêu Viễn thuê sau khi Hứa Gia Lạc xảy ra chuyện. Ở trong căn nhà này cô không ngừng dằn vặt bản thân mình. Hàng ngày cứ nhốt mình ở trong nhà, không nói chuyện với ai. Đến một hôm Tiêu Viễn về nhà nói với cô
" Em đã như vậy hơn một tháng rồi đấy. Em còn định như vậy đến bao giờ "
" Anh là ai??"
" Em bị làm sao thế?? Anh là Tiêu Viễn đây mà, em đừng làm cho anh sợ"
" Tiêu Viễn??? Là anh à"
" Em có ổn không?? Để anh đưa em đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dau-thoi-thieu-nu/3259060/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.