Ở trong bệnh viện khoảng trừng hai tuần rồi cuối cùng cô cũng thoát khỏi cái nơi lạnh lẽo như vậy. Cảm thấy vô cùng vui vẻ và thoải mái còn nói những điều vô bổ nữa. Trên xe cô hỏi Cố Minh
" Chúng ta đang đi đâu vậy anh??"
" Về nhà em "
" Nhà em?"
" Đúng vậy. Là nhà em ở hai năm nay"
" Em có nhà ở đây sao ạ??? Sao em không nhớ ta "
" Đó là tổ ấm của em "
" Cái gì mà tổ ấm chứ??? Anh đang nói gì á!! Em không hiểu "
" Thì anh cứ đưa em về đó rồi tính tiếp "
" Vậy anh có ở đó không??"
" Nhà anh đâu phải ở đó đâu, anh phải về nhà anh chứ "
" Em tưởng đó là nhà của chúng ta mà "
" Không phải"
" Sao thế??"
" Không có gì đâu. Em cứ theo anh là được rồi "
" Vâng "
....
Về đến nhà, bước chân vào đến cổng cô nói
" Nơi này hình như quen quá!!"
" Em nhớ được gì rồi à "
Trong đầu cô đang nghĩ lại khoảng hơn hai năm trước khi cô có thai. Cô và Hứa Gia Lạc đứng ở trên đó kéo qua kéo lại kết quả là cô bị ngã xuống đây. Còn có rất nhiều máu đang chảy ra, nó khiến cho cô vô cùng sợ hãi. Ôm lấy bụng mình và ngồi xuống hét lên
" A.....a.... Nơi này đáng sợ quá "
" Đừng sợ Tiểu Đồng!!! Anh ở đây". Cố Minh cũng ngồi xuống đó ôm lấy cô. Đúng lúc đó anh từ trong nhà bước ra nhìn thấy cảnh này chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dau-thoi-thieu-nu/3259057/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.