Hứa Gia Lạc thực sự đã phát điên vì tình yêu của mình dành cho anh. Cô ta thầm nghĩ " Hỏi thế gian tình là gì?? Mà khiến đôi lứa thề sống thề chết Trời Nam đất Bắc lữ khách xông phi" .... ( trích câu nói của Lý Mạc Sầu trong Thần Điêu Đại Hiệp của nhà văn Kim Dung. Mình mươn câu nói của Lý Mạc Sầu để miêu tả cảm giác của Hứa Gia Lạc lúc này. Nó thực sự rất đúng với cô nu8 này) Đã hơn 2 năm qua rồi, tại sao vẫn cô vẫn như vậy cơ chứ. Cô đã cảm thấy mệt mỏi rồi, nhưng khi thấy cuộc sống hạnh phúc của anh và Tiểu Đồng thì cô thực sự đố kỵ. Thật không thể hiểu nổi tại sao vậy. Tiêu Viễn cũng từng nói với cô " Anh ta có gì mà em phải đau khổ chịu đựng như vậy. Em hãy quên anh ta đi được không?? Có thể suy nghĩ một chút về anh " " Anh nói quên là quên được sao??? Anh tưởng làm dễ lắm sao?? Nói thì dễ nhưng làm không bao giờ là dễ " " Anh có thể bù đắp cho em những tổn thương đó. Em cho anh cơ hội được không??" " Em xin lỗi " ... Nhớ lại những lời nói đó,ccó phải cô đã đối xử tệ với Tiêu Viễn không?? Cô đã đối xử với người mà luôn quan tâm mình suốt hai năm qua, người mà luôn bên cạnh cô khi cô buồn nhất. Người mà ở bên cạnh cô an ủi cô mỗi khi cô buồn, người nói yêu cô ngay kể cả khi cô không yêu. Có phải ông trời bất công với Tiêu Viễn rồi không, có phải Tiêu Viễn đã sai người và sai luôn thời điểm rồi không?? Khi cứ chỉ lao vào một người không hề yêu mình. Và có đôi lúc còn bị coi nhầm thành người khác, rốt cuộc là Tiêu Viễn đã làm gì mà để bị đối xử như vậy ( thay lời nói của mình thì thực sự rất thương anh này, không biết sau này anh có thành công hay không. Nếu muốn biết như thế nào thì mọi người nhớ đón đọc nhé!!) ...... Ngày qua ngày trôi qua rất nhanh chả mấy chốc cũng đã đến ngày Tiểu Mạt chuẩn bị lâm bồn. Mấy ngày nay Hứa Thiên đều chân tay bối rối và không nghĩ rằng mình sắp trở thành ông bố bỉm sữa rồi. .... Cô cùng với anh đến nhà Hứa Thiên thăm Tiểu Mạt, mang một ít đồ ăn mà Tiểu Mạt thích đến cho cô bạn thân " Sắp sinh rồi đó!!! " " Phải rồi. Mới ngày nào còn bé vậy mà, giờ đã to phưỡn ra sắp đẻ rồi đây " " Con rể à!!! Con cũng hư quá đó, làm mẹ con đau. Nhớ là sau này phải chăm sóc cho mẹ con, bảo vệ mẹ con. Đừng để ba con ăn hiếp mẹ con nhé!!" " Con nghe thấy mẹ vợ của con nói gì chưa" " ...." ..... Đi trên đường về nhà anh cứ nhìn biểu cảm của cô mà trong khi lòng không ngừng suy nghĩ " Cô gái này lại suy nghĩ lung tung rồi đây" " Em đang nghĩ gì thế???". Anh quay ra hỏi cô " Không có gì??? Chỉ là lo lắng cho Tiểu Mạt sắp sinh con thôi " " Em đừng suy nghĩ lung tung. Anh biết là em đang suy nghĩ cái gì??. Đừng suy nghĩ đến mấy vấn đề đó nữa. Sau này chúng ta cùng nhau cố gắng " "Liệu chúng ta có thể có con sao??" " Em hãy cứ tin ở anh " " Nhưng mà em sợ lắm " " Anh không muốn em đau lòng. Thế nên đừng suy nghĩ lung tung nhiều như vậy. Ảnh hưởng đến sức khỏe " " Có anh ở bên cạnh thật là tốt, em cũng sẽ cố gắng " " Vợ chồng mình cùng cố gắng " ..... Ở phía bên kia Hứa Thiên nằm ở ghế sofa gối đầu xuống chân Tiểu Mạt nghe bảo bối đang đạp Tiểu Mạt " Anh xem nè!!! Con đang đạp em đó" " Đúng rồi!!! Con trai à!!! Mẹ con đang đau đó, con đừng đạp mẹ nữa " " Nó đạp em suốt ngày luôn đó, đau chết đi được " " Trời ơi!!! Bảo bối con làm mẹ đau như vậy là ba xót lắm đó" " Sau này có con trai rồi đấy nhớ là đừng vó hù với con trai mà ăn hiếp em là được " " Vợ anh là nhất rồi, làm sao mà anh dám cơ chứ" " Ai mà biết được " " Anh xin thề với trời đất rằng, sau này mà anh có hù với con bắt nạt vợ mình thì anh sẽ để mặc cho vợ xử tội như nào anh cũng chấp nhận hết " " Nhớ lời đấy. Em ghi âm vào rồi đó nha" " Cho em ghi âm cả trăm cái luôn " " Hhaahha " .... 1 tuần sau ở bệnh viện thành phố. Trong phòng cấp cứu Tiểu Mạt đang sinh em bé, dự kiến là cô sing vào hai ngày nữa nhưng mà do vỡ nước ối nên cô mới phải sinh sớm hơn. Hứa Thiên ở bên ngoài phòng cấp cứu không ngừng lo lắng đi lại ở trước phòng. ..... Hai tiếng sau Tiểu Mạt được đẩy từ phòng cấp cứu đi ra Hứa Thiên vội đi đến và nói " Bác sĩ vợ tôi sao rồi ạ " " Chúc mừng anh. Vợ anh và con đều khỏe mạnh. Đứa bé nặng 2.6 kg " " Cảm ơn bác sĩ " .... Tiểu Mạt được đẩy vào trong phòng bệnh, anh cũng đi theo vào. Vừa vào đến nơi thì Tiểu Mạt cũng tỉnh lại và hỏi anh " Con sao rồi anh. Em muốn gặp con " " Con rất khỏe mạnh. Lát nữa y tá sẽ đưa con đến với em " " Em làm mẹ rồi " " Anh cũng làm ba rồi. Cảm ơn em vợ yêu của anh. Đã cho anh một gia đình hạnh phúc như vậy " " Em cũng phải cảm ơn anh , đã cho em một gia đình ấm áp như vậy " Đúng lúc đó y tá mang đứa bé vào trong phòng bệnh " Nào đến với mẹ con nào " " Anh xem này, bảo bối giống anh quá!!" " Cái miệng của bảo bối rất giống em, đặc biệt là đôi mắt vô cùng giống em " " Đây là bảo bối của chúng ta. Là sự kết quả tình yêu của chúng ta " " Đúng vậy. Sau này con là bảo bối của chúng ta. Con yên tâm sau này ba mẹ sẽ bảo vệ con" ..... Hết chương 103 (p/s: Chắc là chap hôm nay hơi nhạt nhẽo một xíu, mọi người cố gắng đọc tạm nha. Tiểu Mạt hạ sinh quý tử cho nhà Hứa thị rồi nha, chưa suy nghĩ ra cái tên nào cho bảo bối, và vẫn đang trong quá trình tìm tên. Nếu mọi người thấy có tên nào hay hay thì cmt bên dưới cho mình biết nhé!!! Mọi người nhớ tương tác thật nhiều cho mình nhé bằng cách like và thương thương cho mình nha!!! Mọi người cũng nhớ ghé qua xem " Tình Yêu cuối cùng " ủng hộ mình nữa nhé!! Hẹn gặp lại mọi người sau nhé, bye bye mn??❤❤)
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]