Cô và Tiểu Mạt ở trong phòng cùng nhau trò chuyện với nhau một hồi lâu. Sau đó hai cô gái qua phòng bệnh của mẹ cô để thăm. Mẹ cô vẫn nằm ngủ ở trên đó, đau lòng và tuyệt vọng là hai thứ bây giờ cô cảm thấy trong lòng của mình cô nhìn mẹ như vậy cô thực sự muốn khóc thật to nhưng khi cô lại phải tự chấn an bản thân mình rằng" Mình phải mạnh mẽ, không cho phép yếu đuối. Nhất định là không được khóc ". Cô bước đến bên giường ngồi xuống, Tiểu Mạt cũng kéo ghế ngồi xuống thì đúng lúc đó mẹ cô tỉnh lại và nói
" Tiểu Mạt à con!!! "
" Vâng là con ạ "
" Con về thăm bác thế này, bác thấy vui lắm "
" Bác bị ốm thì con về thăm bác là lẽ đương nhiên mà "
" Quý hóa quá!!! Làm phiền con rồi "
" Không có gì mà bác. Tiểu Đồng là bạn thân tốt nhất của con cũng như chị em trong nhà mà bác "
" Tiểu Đồng nhà bác thật có phước khi có được một người bạn thân như con đấy "
" Mẹ à!!! Mẹ thấy trong người sao rồi ". Ở bên cạnh cô nắm tay mẹ mình rồi hỏi
" Mẹ vẫn ổn. Nhưng mà hình như con không ổn"
" Con không sao đâu ạ "
" Đừng nói dối mẹ. Mẹ có thể nhìn ra, con rất xanh xao. Có phải không chịu ăn uống đúng không???"
" Đâu có ạ. Dạo này con đang giảm cân thôi mà "
" Con gái con đứa sao lại nghĩ đến việc giảm cân chứ. Phải mập mạp lên một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dau-thoi-thieu-nu/3259029/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.