Ngồi ở trên hàng ghế dài trong bệnh viện cô bất lực và vô cùng tuyệt vọng. Lúc này đây không còn cách nào khống chế được nước mắt của cô rơi xuống. Dường như mọi thứ đang rất là vui vẻ thì bỗng nhiên rơi trúng đầu cô một sự mất mát đến đau lòng. Bước ra từ phòng bệnh nhìn cô suy sụp như vậy anh không khỏi đau lòng, ngồi xuống bên cô ôm cô vào lòng và nói
" Em đừng buồn. Có anh ở đây rồi, anh sẽ luôn bên cạnh em "
" Em ....em đau quá!!!"
" Anh hiểu mà. Đừng lo mọi thứ rồi sẽ ổn cả thôi .... Em không có một mình, em vẫn còn có anh và cả gia đình anh nữa sẽ ở bên em "
" Nhưng mà... nhưng mà ba mẹ em...."
" Hai người sẽ hóa thành thiên thần ở trên thiên đường theo dõi từng bước đi của em nên em đừng lo lắng. Nếu em cứ như vậy họ sẽ không được thanh thản đâu, em phải mạnh mẽ lên biết không???. Em còn có anh, anh sẽ không để em một mình "
" Đúng rồi. Lúc này em cần phải mạnh mẽ hơn"
"....". Anh không nói gì chỉ biết ôm cô chặt hơn thôi. Thì bỗng nhiên đùng một cái ở trong phòng cấp cứu có y tá đi ra gào hét to lên gọi bác sĩ um sùm lên khiến cho cô giật mình
" Bác sĩ. Ông Trương hình như không ổn rồi"
Cô nghe thấy ông Trương thì có giật mình, cô vội vàng đứng dậy chạy theo hướng về phòng cấp cứu. Đứng trước phòng cấp cứu cô không ngừng lo lắng đi đi lại lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dau-thoi-thieu-nu/3259027/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.