Gọi điện thoại buôn với nhau gần như cả tiếng đồng hồ mà vẫn nói không thể hết chuyện. Cô và Tiểu Mạt mới dục nhau rằng
" Thôi đừng nói nữa. Dập máy đi, có nói mãi như thế này không hay đâu. Có nói thì cũng không hết chuyện mà nói đâu. Cậu mà muốn nói với người yêu cậu thì cứ nói đi, còn mình đi xem phim đây "
" Sao thế??? Không được nói chuyện với Hứa Thiên nên thẹn quá hóa giận à "
" Nói vớ vẩn "
" Mình chỉ nói sự thật thôi mà "
" Bớt lại đi. Thôi cậu đi nói chuyện một mình đi, mình lên phòng trước đây "
" Lên đi. Lát nữa mình lên sau "
Thế là chỉ còn cô còn ngồi ở dưới phòng khách còn Tiểu Mạt thì đi lên phòng trước rồi. Ở phía dưới phòng cô và anh vẫn đang Facetime nói chuyện với nhau. Cô hỏi anh
" Khi nào thì hai anh về vậy"
" Anh cũng không biết nữa. Chắc là sẽ lâu đó "
" Hả??? Lâu là sao??"
" Còn tùy thuộc vào mức độ công việc nữa, anh cũng không thể nào sắp xếp được. Sắp tới có khi em lại phải ở nhà một mình rồi, hay em rủ Tiểu Mạt ở lại với em cũng được "
" Em nghĩ không ổn đâu. Cậu ấy đang ở ký túc xá mà, xin ra ở ngoài khó lắm "
" Thế lần trước em xin kiểu gì mà hay vậy"
" Hồi đó xin dễ hơn bây giờ mà. Bây giờ còn khó hơn lên trời "
" Thế thì em chịu khó đi. Anh sẽ cố gắng hoàn thành nhiệm vụ này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dau-thoi-thieu-nu/3259018/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.