Ngồi ở trong căn phòng bệnh lạnh lẽo không rời cô nửa bước. Anh sợ rằng khi cô tỉnh lại anh sẽ không có ở bên cạnh, cô sẽ sợ hãi nên anh một bước không rời. Anh luôn nắm chặt lấy bàn tay nhỏ bé của cô và đặt lên trên đó từng nụ hôn nồng cháy, từng giọt nước mắt của anh chảy xuống bàn tay cô. Nhưng mà nó vẫn không thể nào bằng trái tim của anh nó đang rỉ máu, như bị hàng vạn hàng nghìn con dao đâm thẳng vào tim của anh. Là anh không tốt không bảo vệ được con của anh và người con gái mà anh yêu. Anh tự trách bản thân của mình, tự dằn vặt bản thân mình tại sao lại không bảo vệ tốt cho cô cơ chứ!! Anh đúng là người đàn ông vô trách nhiệm nhất thế giới này. Đúng lúc đó ngón tay cô cử động anh vội vàng gạt đi giọt nước mắt đang lăn dài trên gò má và nói với cô
" Em tỉnh rồi. Để anh đi gọi bác sĩ "
" Đây là đâu???"
" Đây là bệnh viện. Em đã ngủ suốt hai ngày rồi "
" Bệnh viện???. Tại sao em lại ở đây"
" Em bị bệnh nên mới vào đây. Nhưng bây giờ ổn cả rồi em không sao. Ngoan ngoãn chờ anh nhé!! Anh đi gọi bác sĩ "
" Anh đừng đi. Em sợ lắm"
" Anh sẽ không đi đâu nữa cả. Anh sẽ mãi mãi ở bên cạnh em "
" Có thật không anh???"
" Anh hứa với em sẽ không đi bao giờ đi nữa. Sẽ không bao giờ để em phải chịu đựng một mình cả. Anh sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dau-thoi-thieu-nu/3258994/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.