Paris - Pháp
Anh đã qua nước ngoài được hơn 5 tháng rồi thực sự là anh rất là nhớ nhà. Nhưng mà có một thứ khiến anh luôn để ý tưg khi ra nước ngoài đến nay anh không ngừng nghĩ đến nó. Chính là anh thấy nhớ cô rồi , cùng cô lớn lên hàng ngày cứ nghe cô gọi tên mình ríu rít. Bây giờ đây không được nghe tiếng nói của cô mỗi ngày có chút không quen ( anh biết yêu rồi đấy anh trai ơi). Anh ước gì bây giờ đây cô có thể xuất hiện ngay trước mắt mình thì vui biết mấy, chắc anh sẽ không kiềm chế lòng mình mà lao đến ôm cô để thỏa mãn nỗi nhớ mong mới thôi. Nhưng mà không như mình nghĩ cô đang cách anh rất xa , cũng gần như nửa vòng Trái Đất rồi. Mong sao thời gian ba năm này trôi đi thật nhanh đi, để anh có thể nhanh chóng trở về bên cạnh cô.
Ở trong căn phòng mình mới thuê anh cứ trằn trọc suy nghĩ về những ngày còn ở trong nước, nhớ về hồi xưa anh và cô cùng nhau vui đùa với nhau thật vui vẻ biết bao. Nhớ giọng nói của cô mỗi khi hờn dỗi mỗi khi vui vẻ lại khiến lòng anh ấm lên. Đang suy nghĩ thì có tiếng gõ của anh bèn ra mở cửa xem là ai, ở bên này anh không quen ai cũng chưa có bạn bè gì thân thiết cả. Ra mở cửa ra hóa ra là Hứa Gia Lạc đang đứng ngoài cửa. Anh không biết cô ta đến đây để làm gì nữa đứng ở cửa một lúc lâu thấy anh không lên tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dau-thoi-thieu-nu/3258959/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.