12/ Chu Thanh Mạch nắm chặt cổ tay Trì Lãng: “Thôi đừng chạy nữa,” cậu vỗ vỗ mu bàn tay Trì Lãng: “Cậu quay lại đi.” Trì Lãng sững sờ, Elly la lớn: “Hả? Học sinh giỏi cậu nói gì?” Chu Thanh Mạch cười cười, cậu chỉ vào cái băng bó đáng thương của Trì Lãng: “Cậu còn bị thương thế này, chạy theo tôi thì chữa trị ở đâu?” Tiếng bước chân vọng xuống từ tầng trên, nặng nề, vội vã, của hai người. Có lẽ có thể đoán được là ai. “Tôi đi đây, sẽ quay lại tìm cậu. Ngay chiều nay, muộn nhất là ngày mai,” Cuối cùng cậu bóp nhẹ năm ngón tay Trì Lãng một cái, thậm chí, cậu cúi xuống hôn vào đôi môi đang há hốc của Trì Lãng một cái: “Đừng lo lắng, không cần phải bỏ trốn, tôi dự định ở lại đây thêm vài ngày nữa.” Thời gian vẫn gấp gáp. Nghe tiếng cha mẹ đang kêu gọi mình một cách hối hả từ trên lầu, Trì Lãng đứng ở khúc quanh cầu thang, nhìn Chu Thanh Mạch đẩy cửa thoát hiểm tầng một bước ra. Bên ngoài có một vệt sáng chiếu vào, gió thổi tung vạt áo phông trắng tinh của Chu Thanh Mạch. Elly khẽ nói: “Làm sao đây, tôi sắp yêu Mạch Mạch nhà cậu rồi.” Trì Lãng mỉm cười với cô ấy: “Hiện tượng bình thường thôi.” Elly lại hỏi bằng tiếng Anh: “Hai cậu thực sự đã làm rồi à, tôi cứ tưởng là tình yêu học sinh cấp ba thuần khiết — cậu là bottom hay top hay cả hai?” Trì Lãng nhìn chằm chằm vào cầu thang phía trên, đáp bằng tiếng Anh: “Không liên quan đến cậu.” Elly đang định lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dau-tha-tu-mat/5214390/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.