03/ Từ vườn hoa nhỏ trước cửa tòa nhà dạy học đến cổng sắt lớn của trường là 133 bước. Dưới con mắt của tất cả mọi người, Chu Thanh Mạch bước đi rất thoải mái. Cậu ôm Trì Lãng chẳng khác nào ôm tiên nữ, đi hết con đường này giống như bước lên bậc thang lên trời. Sau đó, cậu bước ra khỏi cổng trường, ném lại phía sau những quy tắc, danh hiệu học sinh giỏi, và cả kỳ thi đại học, cái hình thái nghệ thuật mang tính toàn quốc đầy hà khắc này, không bao giờ quay đầu lại. Trì Lãng nói bên tai cậu: “Mưa to có một lợi thế, là kín đáo hơn.” Chu Thanh Mạch nói: “Cậu có nghe thấy tiếng sấm không? Cả ông trời cũng đang vỗ tay cho cậu đấy.” Bọn họ lại một lần nữa trốn thoát thành công khỏi tầm mắt của tài xế. Tìm một khách sạn gần đó, cả hai chạy như gà mắc mưa xông vào đại sảnh, đều cười điên cuồng. Khoảnh khắc lấy thẻ căn cước ra khỏi hộp bút chuyên dùng để thi cử đặc biệt sảng khoái. Cô nhân viên lễ tân nhìn thấy thẻ dự thi trong túi trong suốt thì mắt tròn xoe, nhưng vì cả hai đã đủ tuổi trưởng thành, cô ấy chỉ có thể tiến hành làm thủ tục nhận phòng cho họ. “Mưa lớn quá không về nhà được à.” Lễ tân ngượng nghịu đưa cho họ một chiếc thẻ phòng. “Ừm.” Chu Thanh Mạch ôm Trì Lãng, nhéo vai cậu ấy như chưa đủ, nhận thẻ phòng rồi đi về phía thang máy. Nhưng Trì Lãng không chịu, đột ngột hỏi, nghếch cổ lên: “Trong phòng có bao cao su không? Cả gel
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dau-tha-tu-mat/5214381/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.