*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Tiểu Hắc, ngươi lại ngủ nướng ~”
Lăng Mộ Ngôn vừa mới trồi lên mặt nước, liền thấy hắc long đang lười biếng ghé vào trên đá ngầm nhàn nhã khép lại con mắt, không khỏi nhẹ nhàng nở nụ cười, rồi sau đó lên tiếng trêu chọc nói.
Sớm nhận ra hắn đến, mí mắt của hắc long khẽ nhúc nhích, hai móng vuốt đem đầu che đi, chính là không chịu để ý đến hắn.
“Tiểu Hắc ~”
Tiểu nhân ngư xấu xa vẫy vẫy cái đuôi, bắn lên bọt nước nhỏ bé, toàn bộ đều hắt tới trên người nó. Hắc long giật mình một cái, hơi hơi mở ra một con mắt, kiêng căng lại rụt rè nhìn hắn.
“Đừng ngủ nữa nha, mau tới để ta xem miệng vết thương của ngươi ~” Tiểu nhân ngư quen thuộc víu vào trên lưng hắc long, xoay người ngồi trên người nó, cái đuôi linh hoạt xinh đẹp nhẹ nhàng phe phẩy bên sườn nó, ngữ khí mang theo chút làm nũng.
Hắc long lỗ tai hơi hơi dựng thẳng, mở nửa mắt đột nhiên lật người, còn hẹp hòi dùng đầu đẩy đẩy tiểu nhân ngư đúng lúc túm được móng vuốt của mình cho mới thoát khỏi vận mệnh bị ác long áp đảo, sau đó đong đưa cái đầu to lớn hướng về phía hắn mở miệng, ác liệt hộc ra đầu lưỡi.
Tiểu nhân ngư túm lấy móng vuốt của nó ở giữa không trung lắc lư, tiếng cười nhẹ nhàng dễ nghe vang lên, tựa hồ đem điều này xem như trò chơi chơi tới thập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dau-nghich-tap-he-thong/1320178/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.