*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Đã ba ngày, Sahira.”
Ludwig không chút để ý nắm lấy một đóa hoa hồng xinh đẹp kiều diễm, đôi môi đỏ mọng giương lên ý cười ôn nhu thản nhiên, “Mà kết quả các người đưa cho ta… cũng chỉ có mấy trang giấy như vậy?”
Sahira trộm ngáp một cái, mở to đôi mắt cá chết, trưng ra khuôn mặt than phun tào, “Tôi trước đó đã nói rồi, gia chủ, nếu chúng tôi có thể tìm ra Mộc Ca đồng thời bắt được hắn, Heath Voight cũng không cần cùng Lăng thị song song tồn tại.”
Rõ ràng là cái tên ‘Mê vụ Mộc Ca’ của Lăng thị kia khiêu khích, vì sao người gặp xui xẻo vĩnh viễn là bọn họ? … Bỏ đi, hắn đã sớm thành thói quen.
Adonis thẳng thắn thành khẩn lộ ra một đôi quầng mắt đen xì, mái tóc bạc trước kia luôn sáng bóng lúc này cũng ảm đạm đi rất nhiều, “Lão tử đã cố hết sức rồi, gia chủ hỗn đản —–!”
Tên khốn nạn Mộc Ca nào đó kia, đừng để cho gã bắt được hắn a! Nếu không chắc chắn ba nghìn đao hầu hạ! … Ba nghìn đao!!
“Cho nên các người là đang nói cho ta biết…” Ludwig đem toàn bộ hoa hồng nắm ở trong lòng bàn tay, hưởng thụ cảm giác đau đớn khi bị gai nhọn đâm vào trong thịt, đuôi lông máy dây dính sung sướng, “Mộc Ca rõ ràng đã bại lộ bản thân, mà Heath Voight bị hắn khiêu khích lâu như vậy, lại cực kỳ vô năng, căn bản không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dau-nghich-tap-he-thong/1320165/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.