*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Trong lòng bàn tay cũng đã chảy máu, như thế nào có thể không đau?”
Lăng Mộ Ngôn thật cẩn thận cầm lấy tay Tần Tình, sau đó biểu tình nghiêm túc đem băng dán cá nhân dán ở trên miệng vết thương của cô.
“Băng dán cá nhân của anh không phải đã dùng hết rồi sao?” Tần Tình ôn nhu nhìn động tác của hắn, nhẹ nhàng cười nói.
Lăng Mộ Ngôn đôi con ngươi cong cong, “Lấy ở phòng y tế. Mặc dù khác với loại anh thường dùng, nhưng nếu được ông chú phòng y tế của trường học sử dụng, tác dụng hẳn là không tệ.”
“Thật không?” Tần Tình cũng híp lại con mắt, vô cùng thân thiết dùng phần trán cụng vào trán của hắn một cái, “Mộ Ngôn nhà em vẫn luôn được hoan nghênh như vậy, với ai cũng hòa hợp thân thiết a.”
“Ai nha?” Lăng Mộ Ngôn ngẩn ra, bên tai không khỏi đỏ lên, “Tình Tình, ở đây nhiều người như vậy…”
“Như thế nào vẫn dễ thẹn thùng như vậy?” Tần Tình xì một tiếng bật cười, “A a, nếu để cho các nữ sinh trong trường học biết được bộ dạng này của anh, nhất định sẽ càng thêm oán hận em, bởi vì em đem nam thần của bọn họ đoạt đi nha?”
Dưới ánh trời chiều, thiếu niên tuấn tú vẻ mặt thập phần nghiêm túc nói, “Không ai đoạt đi anh, anh chỉ thích một mình Tình Tình.”
Rất nhiều năm sau đã báo thù thành công, Tần Tình thủy chung không quên được khoảnh khắc này.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dau-nghich-tap-he-thong/1320143/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.