“Mộ Ngôn, đã lâu không gặp a ~” 
Hôm nay, Lăng Mộ Ngôn vừa mới chuẩn bị tan tầm liền nghênh đón một ‘người bệnh’ tựa hồ có chút quen biết từ trước đó. 
Hắn nhướng mày đánh giá nam nhân ăn mặc chỉn chu, tướng mạo anh tuấn nhìn không ra chút bệnh trạng nào đang đứng ở trước mặt mình, đưa tay cắm vào trong túi áo blouse, tựa vào bên cạnh bàn công tác, “Xin hỏi tìm tôi có việc gì sao?” 
Nam nhân đương nhiên nói, “Tôi tới đây tự nhiên là để khám bệnh a.” 
“À?” Lăng Mộ Ngôn như cười như không lấy ra chiếc bút, “Vậy xin hỏi anh không thoải mái ở chỗ nào?” 
Nam nhân ôm ngực, nghiêm túc đáp lời: “Nơi này.” 
“… Nếu trái tim xuất hiện vấn đề, mời ra cửa quẹo trái đi tới khoa tim mạch, cảm ơn đã hợp tác.” 
“Không phải a, trái tim của tôi không sao hết.” Nam nhân vẻ mặt chân thành, “Nó chỉ khi nào nhìn thấy cậu mới xuất hiện vấn đề, cho nên tôi cảm thấy bản thân hẳn là mắc chứng bệnh tương tư.” 
Lăng Mộ Ngôn: “…” 
“Khụ khụ, tôi chỉ nói đùa mà thôi, chỉ nói đùa mà thôi, cậu đừng tức giận.” Thấy Lăng Mộ Ngôn cư nhiên cười lạnh nghiêng đầu nhìn về phía chậu hoa đặt trên bệ cửa sổ, nam nhân cảm thấy không ổn, vội vàng giơ lên hai tay cầu xin tha thứ, “Lăng học đệ, cậu thực sự không nhớ tôi sao? Tôi là Sở Lạc a.” 
“… Sở Lạc?” Lăng Mộ Ngôn con ngươi đen láy nhìn gã, hơi hơi nghiêng đầu, “Đó là ai?” 
Sở Lạc: “…” 
Gã ôm ngực không khỏi mở miệng đùa giỡn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dau-nghich-tap-he-thong/1320116/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.