“Trình Thư Nặc chỉ muốn ôm lấy anh.”
Lâm Yến chặn môi cô lại, cố ý lau hết màu son trên môi cô, hàm răng mở ra rồi lại mạnh mẽ cắn cánh môi dưới của cô, giọng nói càng nặng nề hơn, “Em là của anh, có phải hay không?”
Anh vẫn cứ nói câu này, giọng điệu ngày càng cứng rắn.
Cánh môi Trình Thư Nặc bị anh cắn đau, lưng dựa vào tường, trước người lại là lồng ngực nóng bỏng của người đàn ông, cô muốn chạy trốn, nhưng lại không còn đường lui, cô dùng sức đẩy Lâm Yến ra, nhưng lại chẳng có hiệu quả chút nào, ngược lại bởi vì cô chống cự, Lâm Yến càng dùng sức ôm lấy cô, ngón tay cũng ngày càng suồng sã với vào vạt áo cô.
Cơ thể cô ấm áp, lòng bàn tay Lâm Yến lại lạnh lẽo, hai loại nhiệt độ tiếp xúc, cả người Trình Thư Nặc không khỏi run rẩy, uốn éo muốn tránh tay anh.
Lâm Yến cũng đã đặt tay lên móc cài áo ngực của cô, ngón tay linh hoạt đẩy ra, giọng điệu anh vẫn lạnh lùng như trước, hơi thở phả vào cánh môi cô lại càng ngày càng nóng.
“Có nói không?”
Anh lạnh như băng đe doạ cô.
Trình Thư Nặc quả thực không thể hiểu được, cô còn chưa phản ứng lại thì trước ngực chợt thả lỏng, biết được Lâm Yến làm cái gì, cô nhìn anh với vẻ không thể tưởng tượng nổi, nhịn cả một đường, Lâm Yến vẫn luôn làm mặt lạnh, giờ phút này, hành động lại bừa bãi, cô hơi bực, “Rốt cuộc là anh bị sao vậy? Cái gì mà ’em là của anh’ chứ?”
Cô hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dau-nam-ay-co-chut-ngot-ngao/976478/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.