Trình Thư Nặc không quen, cô không quen với một Lâm Yến như vậy, sẽ lưu luyến ôm lấy cô từ phía sau, có chút trẻ con nói chuyện với cô.
Cô kinh ngạc, thất thố, cũng bất ngờ, hơn cả là chút rung động đang trỗi dậy từng cơn từng cơn nơi đáy lòng.
Trình Thư Nặc cũng mâu thuẫn, cô muốn tránh xa Lâm Yến một chút, cô muốn chán ghét anh, chán ghét anh, khi anh quay đầu thì nở nụ cười đẩy anh ra.
Nhưng cô không làm được, không chỉ không làm được, mà còn muốn đến gần anh, sẽ bởi vì những hành động thân mật thường xuyên của anh mà tim đập nhanh hơn, thậm chí càng thêm mong chờ.
Trình Thư Nặc không muốn thừa nhận, nhưng lại không thể không thừa nhận, cô không cách nào phủ nhận tình cảm bản thân dành cho Lâm Yến, nhưng cô sợ sao?
Cô sợ.
Sợ sẽ giống như trước, cô dùng hết sức khắc phục, lại hai bàn tay trắng, cô không chịu nổi giày vò.
Lâm Yến ôm cô, vẫn không buông tay, anh vùi mặt vào cần cổ cô, giống như con mèo meo meo cọ cô, lại khẽ gọi tên cô, hơi thở ấm áp dừng bên tai.
Trình Thư Nặc thả đồ trong tay xuống, kéo khăn lông qua lau vệt nước trên tay, nghĩ nghĩ, cô xoay lại.
Lâm Yến nhận ra hành động của Trình Thư Nặc, cánh tay hơi buông lỏng, rồi có hơi không muốn ngẩng đầu lên, Trình Thư Nặc đã đối mặt với anh, Lâm Yến liếc nhìn cô một cái rất thắm thiết, cho rằng cô không vui khi mình ôm, trong lòng thất vọng, nhưng giọng điệu lại mềm xuống lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dau-nam-ay-co-chut-ngot-ngao/976472/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.