Cô nhất thời bị giọng nói lạnh như băng của anh dọa cho bối rối, mắt đỏ ửng cảm giác ủy khuất giống như trận hồng thủy mất khống chế không thể nào kiểm soát được.
Sau khi tất cả các học sinh đều ổn định xong chỗ ngồi chủ nhiệm lớp mới thong dong về lớp. Trên bục giảng thầy Cao chậm rãi dặn dò một chút về ngày nghĩ Tết trung thu sắp tới còn có phải chú ý việc học, rất nhanh liền tuyên bố tan học.
Sau khi vừa dứt lời trong phòng học một chút liền náo nhiệt lên, tiếng hoan hô, bàn ghế tiếng va chạm xen lẫn cùng một chỗ, che đi tiếng khóc nức nở của Điền Hạ.
Cô không biết mình đang ủy khuất cái gì, có thể là bởi vì thái độ của anh, bởi vì anh nói hưu nói vượn, cũng bởi vì hai ngày nay trong lúc thi cô luôn phân tâm mà nguyên nhân chính là trong mộng cô thấy anh đem kẹo bạch thỏ cho Nghiêm Vũ Phỉ.
Không biết vì cái gì, những lời nói của những nữ sinh kia luôn luôn hiện lên trong đầu cô.
Ngày thứ ba hôm đó, lúc cô đang vùi đầu viết đề, Diệp Dương Hi ở một bên đùa nghịch điện thoại để chụp ảnh, phía cửa sau đột nhiên xuất hiện một bóng dáng cao gầy yểu điệu đi đến.
"Diệp Dương Hi."
Chính là Nghiêm Vũ Phỉ hoa khôi mà cô đã nghe thấy trong lời nói của những nữ sinh kia, đồng phục học sinh cùng áo khoác được cô ta kéo đến bả vai, chiếc áo T-shirt lộ vai trần màu đen bó sát người đem dáng người cô ta phác thảo cực kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dau-la-vien-keo-vi-bo/149054/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.