Từ sinh nhật của Nhâm Thuần đi ra, Điền Hạ chỉ muốn về nhà, nhưng Diệp Dương Hi cố tình không cho cô thực hiện ý định đó, mỗi lần cô chuẩn bị đón được xe lại bị anh liền xách trở lại, nói là muốn mang cô đi chơi.
Nhưng bây giờ trời đã tối, có thể đi chơi ở đâu được chứ?
Nhà hàng mà Nhâm Thuần lựa chọn tổ chức sinh nhật nằm ở gần trường, Điền Hạ rất nhanh phát hiện Diệp Dương Hi đem cô hướng trường học đi tới.
"Diệp Dương Hi, Diệp Dương Hi, cậu muốn dẫn tôi đi đâu?" Bàn tay nắm cổ tay cô giống như được đúc bằng thiết, bất luận Điền Hạ có dùng bao nhiêu sức cũng không thể đẩy nó ra được.
Nghe thấy câu hỏi của cô Diệp Dương Hi cũng không quay đầu lại, dưới ánh đèn đường nụ cười của anh như phát ra ánh sáng rực rỡ, "Đi theo tôi là được."
Điền Hạ khịt mũi một chút liền im bặt.
Nơi mà anh dẫn cô tới là một câu lạc bộ bi-da nằm ở con đường ngay phía sau trường cấp hai của cô. Lối dẫn vào lập lòe ánh màu của bảng hiệu, ánh sáng lờ mờ phát ra cùng với hành lang nhỏ hẹp, không gian yên tĩnh càng khiến cho Điền Hạ ngày càng khẩn trương.
Cảm giác được ngón tay út ngày càng được nắm chặt, khóe đuôi mắt Diệp Dương Hi đều là ý cười mềm mại, giọng nói anh trầm trong bóng tối không nhịn được lộ ra chút ôn nhu cùng dịu dàng, "Sợ sao, vậy ngàn vạn lần đừng buông tay."
Xoay mình đi lên trên hành lang đến lầu ba, Diệp Dương Hi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dau-la-vien-keo-vi-bo/149051/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.