*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Vân Phiên Phiên bắt đầu hoài nghi cuộc đời.
Cô ngây dại nhìn Giang Xá Ngư đứng cạnh mình.
“Nơi này là nước Mặc ư?”
Giang Xá Ngư gật đầu: “Đúng là nước Mặc.”
“Vậy hoàng đế bây giờ là…”
Vẻ mặt Giang Xá Ngư hơi sửng sốt, hắn nhìn Vân Phiên Phiên một lát rồi mới nói: “Là Tiêu Trường Uyên.”
Vân Phiên Phiên nghe thấy cái tên này, cảm thấy trái tim như bị thứ gì cào vào.
Tê dại đau khổ.
Cảm giác kỳ lạ trào dâng trong lòng cô.
Vân Phiên Phiên chớp chớp mắt.
Cuối cùng cô cũng nhận ra mình không vượt thời gian về quá khứ, mà cua gắt xuyên vào một quyển sách.
Ngày đầu tiên xuyên vào trong sách, cô đã bắt gặp cảnh nam nữ chính trở mặt thành thù căng đét, nữ chính còn muốn nhét nam chính vào viện Câu Lan làm trai bao…
Vân Phiên Phiên: “…”
Cốt truyện nát đến mức này thì kích thích quá.
Giang Xá Ngư nhìn Vân Phiên Phiên một lát, thấy mắt cô đờ đẫn, không giống như còn nhớ Tiêu Trường Uyên thì yên tâm hơn, hắn lại cười nói: “Phu nhân, ta và Diệp cô nương còn có chút chuyện cần giải quyết, xin nàng thứ cho ta một lát nhé.”
Giải quyết gì cơ? Giải quyết nam chính à? Mắt Vân Phiên Phiên dại ra, cô đáp: “Không sao, huynh đi đi.”
Giang Xá Ngư và Diệp Tố Hinh đi rồi, Vân Phiên Phiên bắt đầu nhớ lại cốt truyện. Tại sao nam chính lại trở thành kẻ thù giết cha của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dau-kho-quen-cua-bao-quan-mat-tri-nho/1020894/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.