*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hai người trở lại căn nhà trúc nhỏ.
Giản Để Nguyệt đang nhóm lửa nấu cơm trong nhà bếp.
Kiếm khách cũng phải lấp đầy bụng thì mới nghiên cứu kiếm thuật tiếp được.
Vân Phiên Phiên rất tự giác trong việc bái sư, vì thế cô chủ động làm nữ đầu bếp, nhanh chóng nấu xong ba món một canh.
Măng xào thịt, cá thái lát trụng nước gừng, rau cải xào, và cả một bát canh nấm tươi.
Đồ ăn lên đến bàn, vẫn còn tỏa khói nóng nghi ngút, đủ cả màu sắc lẫn mùi vị.
Hương vị cuộc sống lập tức lan toả.
Lâu lắm rồi Giản Để Nguyệt không ra khỏi rừng trúc, không cảm nhận được hương vị phàm trần này. Lòng ông chỉ coi kiếm thuật là trên nhất. Tuy rằng bình thường ông không kị món chay món mặn nào, nhưng những thứ ông nấu chỉ để lấp đầy bụng, chẳng liên quan gì tới hương vị.
Không ngờ sinh thời ông lại có thể được cảm nhận mùi vị này, được ăn những món ăn gia đình bình dị chỉ còn xuất hiện trong ký ức của ông.
Hơn 60 năm, ông đã rời khỏi thế tục quá lâu rồi.
Giản Để Nguyệt không khỏi ăn thêm hai bát cơm.
Vân Phiên Phiên gắp vài miếng cá cho Bling Bling.
Bling Bling đói gần một ngày, vùi đầu ăn ngấu nghiến.
Ba người dùng bữa xong, Vân Phiên Phiên vào bếp rửa bát. Gian bếp nhỏ này được Giản Để Nguyệt dựng lúc ẩn cư. Ông không thích người ngoài tới chơi, nên cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dau-kho-quen-cua-bao-quan-mat-tri-nho/1020863/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.