Chương trước
Chương sau
Beta: Cún
Buổi tối.
Lục Quý Hành gần đây đang có rất nhiều lịch trình, khó được về gặp cô một lần.
Không làm gì thì có vẻ hơi đáng tiếc
Anh không nói gì nhiều, lúc này chỉ còn lại có…… Làm.
Mồ hôi nóng đầm đìa, ánh đèn ái muội, nước nơi khóe mắt bị ánh sáng chiếu vào tạo thành vầng sáng rực rỡ, lộ ra sắc thái mê hoặc. Vưu Gia thở gấp đến độ muốn ngất đi, anh còn cố ý chơi xấu.
Cô kêu tên của anh tựa như muốn xin tha, anh làm như thực hiện được mà cười một cái, dùng thanh âm trầm khàn, mang theo trêu ghẹo hỏi, “Nhớ anh không?”
Vưu Gia trong lòng lầm bầm, ai ngờ được anh, ma quỷ nhà anh, không nghĩ không nghĩ không nghĩ!
Vậy nhưng thanh âm phát ra khỏi miệng lại nhẹ nhàng, “Có.”
Anh cười càng thêm sâu. Đôi mắt hơi hơi nheo lại, mang theo độ cong mê người, nụ cười này vừa là mê hoặc lại nguy hiểm, này hình dung thực khôi hài, nhưng tựa hồ rất thích hợp. Anh kỳ thật là hay lộ ra điểm xấu xa, bất quá dường như toàn sử dụng trên người cô. Anh là loại người rất ít khi nóng nảy, cho nên thoạt nhìn luôn là vẻ cao lãnh lạnh lùng, kỳ thật nếu quen thuộc sẽ phát hiện, anh thật ra là có chút tính trẻ con.
Vưu Gia không hiểu được, lại nhớ tới mấy ngày nay xem tin tức, nơi nơi đều là tin về anh, làm cô cảm thấy người cùng mình lãnh chứng kết hôn và người trên TV là hoàn toàn khác nhau.
Truyền thông nói như thế nào?
Ôi, nói Lục Quý Hành, lạnh lùng! Đẹp trai! Hormone bùng nổ!
Fans lại thấy đáng sợ, vì anh gần đây có đảm nhiệm ghế ban giám khảo, trên chương trình luôn giữ cái mặt lạnh, thế là đặt cho anh cái danh hiệu đại ma vương.
Lúc xem video của anh, nói cái gì mà: Oa, xem đại ma vương đây này, lực eo tốt, tốc độ nhanh, thời điểm gì đó kia nhất định…… Trời, nếu ai có thể làm nữ nhân của anh, nhất định rất hạnh phúc.
Cô đã là cô gái trẻ đã kết hôn, vẫn xem đến mặt đỏ tai hồng.
Hình ảnh đó cảm thấy quá mãnh liệt, bộ não non nớt liền nhịn không được mặt nóng lên.
……
Lục Quý Hành đẩy tóc cô, hỏi, “Bụm mặt làm gì?”
Vưu Gia liếm liếm đôi môi khô khốc: “…… Không, không có gì.” Cô chột dạ đến thanh âm cũng đều phát run.
Không thể suy nghĩ, thật sự là quá tà ác.
“Tập trung vào.” Anh liếm nhẹ lỗ tai cô.
Ngón chân Vưu Gia đều nhịn không được cuộn tròn lên.
Cô trước kia trên Zhihu có đặt một vấn đề, là hỏi: Cùng minh tinh quen biết nhau là một loại trải nghiệm gì.
Khi đó Vưu Gia nghĩ, đại khái chính là rất kích động đi! Ôi chao minh tinh, mỗi ngày sống ở dưới ánh đèn flash, nếu như quen biết bên ngoài, sẽ thật là kích động đi!
Hiện tại mà nói, cô cảm thấy, thật là quá! Bất! Tiện!!
Dường như mỗi lần gặp mặt đều giống tổ chức ngầm, đi ra ngoài dạo phố đều không thể để lộ liễu, hơn nữa anh đi công tác thật sự rất rất bận, thậm chí phải sắp xếp lịch trình cho tận năm sau. Cô muốn gặp anh, đều phải cố chọn thời gian trong mấy lần nghỉ ngơi ít ỏi.
Tựa như lúc này đây, cô đã hơn hai tháng không được thấy anh.
Trước đó có một lần gặp anh vẫn đang là mùa xuân, khi đó cô mặc một cái áo hoodie mỏng đưa anh ra sân bay, có chút lạnh, thời điểm trước khi đi anh cầm tay cô chà xát, hà hơi truyền khí ấm, sau đó giúp cô đặt tay vào trong túi, cúi đầu nhìn cô nói: “Nhớ gọi điện thoại cho anh.”
Vưu Gia “Vâng” một tiếng, chọc chọc mặt anh, muốn nói vài câu lừa tình, cuối cùng chỉ là đá đá mặt đất, nghiêng đầu nói: “Vậy anh trở về sớm một chút, ban chúng ta có rất nhiều tiểu ca ca tuấn tú, nói không chừng ngày nào đó em quên luôn anh, ly hôn.” Một năm mới thấy mặt vài lần, dường như vô cùng lưu luyến.
Anh đưa mắt nhìn chằm chằm cô trong chốc lát, một bộ “Được, có năng lực” điềm nhiên, “Vậy anh không đẹp trai sao?”
Thật tự luyến! Vưu Gia cười nhạo anh một tiếng, “Không sai biệt lắm! Mấu chốt là ngẩng đầu không thấy cúi đầu thấy, anh biết đấy, con người của em tương đối nông cạn, đến thời kì cuối nhan sắc không đẹp nữa, thích nhất là nhìn tiểu ca ca, chỉ là vấn đề vài phút thôi.”
Kỳ thật chính là luyến tiếc anh, nhưng nói không nên lời, vừa nói lời liền nhịn không được miệng toàn nói phét, nhưng thật ra anh nhận biết được, gõ đầu cô nói: “Em dám.”
“Kia có cái gì mà không dám!” Vưu Gia giống như có chống lưng có thể làm lay chuyển cả địa cầu, lời nói của anh càng cứng rắn cô càng muốn tranh cãi.
“Vưu Gia!” Anh trầm giọng kêu cô một tiếng, trong thanh âm mang theo vài phần nghiêm túc, còn có vài phần cảnh cáo.
Vưu Gia phụt một tiếng liền cười, “Chắc không ngu ngốc ha anh!”
Nhìn khuôn mặt anh trầm xuống, nhịn không được nhón chân hôn anh một cái.
Một cái hôn rất đơn thuần, sự tiếp xúc gần gủi thân mật như vậy, trên mặt anh sương lạnh lại dần dần tan, khóe môi hơi hơi cong lên, giơ tay cọ cọ khóe môi cô, yết hầu lên xuống một chút.
Yết hầu của anh sinh ra đã gợi cảm mê người, mỗi lần Vưu Gia nhìn chằm chằm đều nhịn không được sinh ý niệm.
Vưu Gia cảm thấy cô rất muốn được hôn anh, nhưng cuối cùng cũng nhịn xuống.
Khi đó anh còn không được nổi tiếng như bây giờ, thậm chí có thể nói là không có, đi ở trên đường cũng chẳng cần mang kính râm, nhiều lắm đeo thêm cái khẩu trang, người nhận ra anh không nhiều lắm, cũng không có người hâm mộ theo dõi hành trình mỗi ngày, chuyện riêng tư rất ít khi bị lộ ra ngoài, Vưu Gia đều có thể hôn anh ở chỗ nào cũng được
Cũng liền tù tì hơn hai tháng không gặp, gặp lại giống như toàn thế giới đều nhận ra Lục Quý Hành.
Ngày hôm qua trong phòng có mấy cô gái trẻ thực tập còn ở trong thảo luận về anh, kích động đến nỗi lắc mạnh nhau: “A a a a a a em thật muốn gả cho Lục Quý Hành quá a!”
“Trời ạ, thanh âm nghe thật truyệt!”
“Vũ đạo cũng thật tốt!”
“Hormone quá cường liệt!”
“Xem đến nỗi máu mũi tôi muốn phun trào!”
“Chính diện quá xuất sắc!”
“Như thế nào mới có thể ngủ cùng Lục Quý Hành a a a a a a!!!”
“……”
Trời, Vưu Gia nghe được đến hai tai đều đỏ, yên lặng núp vào trong, cảm thán tinh thần mê muội thật đáng sợ.
Ngủ cùng anh?
Vưu Gia bỗng nhiên có cảm giác khủng hoảng mạnh mẽ. Cái người này, ở trên sân khấu mà mị lực quả thật phát ra quá ghê gớm.
Nếu có người hỏi, làm vợ minh tinh là loại trải nghiệm gì, đại khái là…… Tình địch ngàn ngàn vạn…… đi!
Trong đầu miên man suy nghĩ, anh lại hung hăng đụng phải cô một chút, cảnh cáo cô, “Chuyên tâm một chút, nghĩ cái gì đâu!”
Vưu Gia đã lâu không gặp anh, vừa thấy mặt liền như vậy…… Tình cảm mãnh liệt, nhìn lại cảm thấy chính mình giống như tiểu tình nhan của anh vậy, mấy tháng không gặp một lần, mà đã gặp chính là làm chuyện kia.
Giống như một vị hoàng đế, hở một cái liền không tha
Cô khi giận rất thích cắn anh ghé vào vai anh há miệng thật to cắn một cái.
Lục Quý Hành nhẹ tê một hơi, động tác cũng không dừng lại.
Chỉ thật mạnh nhéo nhéo vòng eo của cô, không tiếng động mà cảnh cáo.
……
Lục Quý Hành a! Nếu Vưu Gia mà đánh giá, cùng với việc truyền thông đánh giá sẽ thật bất đồng.
Đại khái là…… Phúc hắc…… Chiếm hữu dục cường…… Ngạo kiều…… Thích làm không thích nói…… Trừ âm nhạc cùng vũ đạo, đối với cái gì đều không quá để bụng……
Bất quá fans thật ra nói cũng có điểm chính xác.
Cí gì mà…… Lực eo tốt, tốc độ nhanh chóng…… Gì đó.
A, không thể lại suy nghĩ, fan của anh đại khái đều là ma quỷ! Quá tà ác.
……
Sau khi kết thúc, Lục Quý Hành ngồi xếp bằng ở trên giường, ngón tay lấy một mảnh thuốc mỡ to bôi cho eo cô
Chỗ kia một mảnh đều xanh tím, ba cái đầu ngón tay ấn, đặc biệt rõ ràng.
Vưu Gia cuộn tròn nằm nghiêng ở trên giường, lấy ngón chân chọc anh, rầm rì mà lên án, “Anh là đồ cầm thú!”
Lục Quý Hành nâng mí mắt liếc cô một cái, “Cầm thú? Em có dám lặp lại một lần nữa hay không?”
Thanh âm không chút để ý, Vưu Gia nghe được lại run run, túng túng không nói tiếp, chỉ là lẩm bẩm càng nhiều hơn.
Lục Quý Hành bôi thuốc cho cô, từ tủ quần áo lấy ra một cái áo cổ tròn mặc vào cho cô, tay chống ở trên người cô, cúi đầu hỏi, “Có đói bụng không?”
“Đói……” Lời này, như thế nào mà lại có chút xấu xa không giải thích được.
Vưu Gia liếm môi dưới, ngẩng mặt nhìn anh, cô lúc này mới có cơ hội cẩn thận đi nhìn anh cho kỹ, so lần trước thấy bây giờ trông anh gầy hơn, tóc giống như dài hơn một chút, đáy mắt hơi hơi xanh xao. Nghe người đại diện Mạch ca nói anh gần đây rất bận, cô đột nhiên thấy đau lòng, giơ tay ôm mặt, hỏi anh, “Cũng chưa được nghỉ ngơi sao?”
Anh “Ừ” một tiếng, nghiêng đầu ở mặt cô cọ cọ, “Đẩy nhanh tốc độ, áp lực hành trình, chỉ vì để được thấy mặt vợ anh, kết quả còn bị cắn chảy máu, em nói xem em có không lương tâm, hả?”
Vưu Gia ôm cổ anh lè lưỡi, đôi mắt hơi hơi rũ xuống, nhìn bả vai anh, còn……chảy máu thật.
Cô không ngờ lại dùng nhiều lực như thế
Trong nháy mắt vừa áy náy lại vừa đau lòng, “Được rồi, em rất xin lỗi!”
Đổi lại đến cô lấy thuốc bôi cho anh, anh chỉ mặc một chiếc quần đùi, chân lười nhác ngồi co chân lại, Vưu Gia nửa quỳ ở đó bôi thuốc cho anh, mới vừa thoa hai lần, đã bị anh chặn ngang ôm vào trong ngực.
Vưu Gia ngẩng mặt nhìn hắn, “Anh lại định làm gì!” Tim đập nhanh đến nỗi muốn nhảy ra ngoài.
Kết hôn ba năm, đối mặt với anh vẫn là mặt đỏ tim đập giống như thiếu nữ mới yêu mối tình đầu tiên vậy, đại khái là mị lực của anh…… Thật sự quá lớn đi!
Anh cong mi, trầm giọng nói, “Anh cũng đói bụng.” Thanh âm kia, nghe lộ ra vài phần đáng thương cùng ủy khuất.
Vưu Gia đau lòng đến không chịu được, giọng nói nhẹ nhàng, “Vậy…… Em đi nấu mì?”
“Ừ”.
……
Vưu Gia mặc áo ngủ, đeo tạp dề, lúc bật bếp nấu mì, có cảm giác không hiểu được…… Thói quen! Đều là thói quen.
Cho nên nói, con người Lục Quý Hành này, kỳ thật phúc hắc thật sự.
……
Ngày hôm sau trời chưa sáng anh đã phải đi, Mạch Ca tới đón anh, gọi điện thoại kêu anh đi xuống, Vưu Gia liền mặc áo ngủ rồi khoác áo khoác xuống lầu tiễn anh. Anh lần này trở về hành lý đi theo cũng không mang về, hiển nhiên là đã sớm quyết định chỉ ở lại một đêm.
Rạng sáng 3, 4 giờ, lúc chú cú đêm mới bước vào mộng đẹp, anh kỳ thật cũng còn chưa tỉnh ngủ, một bên xoa mi tâm, một bên ấn nút thang máy.
Anh hôm nay định đi tham gia một cuộc họp báo đại ngôn, mặc một thân đồ đen nhàn nhã phong cách giản dị, Chắc là muốn đi nhảy! Ăn mặc không phải là quá trang trọng. Nhưng là rất tuấn tú! Người này, mặc quần áo cùng không mặc quần áo, hoàn toàn là như có hai luồng khí khác nhau.
Vưu Gia thật ra rất đau lòng, đại đa số nghệ sĩ có hơi chút danh tiếng đều có stylist riêng, hoặc là người đại diện sẽ mời một stylist đáng tin cậy tới hỗ trợ, nhưng Lục Quý Hành ra mắt hai ba năm, mỗi lần hoạt động dều do chính bản thân làm stylist, quần áo tự mình chọn, ra mắt làm nghệ sĩ, thật vất vả, có đôi khi Vưu Gia luôn là căm giận, anh như vậy ưu tú, sao có thể ít nhiệt như thế mãi được!
Được, cái này rốt cuộc như nguyện, anh gần đây tốc độ nổi tiếng rất nhanh, nhưng cô vẫn là không vui.
Anh quá bận rộn.
Lịch trình làm việc quá chật kín, thời gian nghỉ ngơi đều không có.
Dưới hai tầng, bãi đỗ xe, Mạch Ca cầm lái bật đèn sáng chờ ở trên xe, Lục Quý Hành lập tức đi qua, tới bên cạnh xe lại quay đầu ôm Vưu Gia, đem đầu cô ấn ở trong lòng ngực, thấp giọng nói, “Lần sau trở về, hẳn là một tuần nữa, sẽ không lâu lắm. Nhớ gọi điện thoại, anh nếu không bắt máy, gọi cho Mạch Ca.”
3, 4 giờ sáng, đêm tĩnh mịch không tiếng động, chỉ có tiếng ô tô gầm rú rõ ràng mà chói tai, hốc mắt Vưu Gia tựa hồ có chút nóng, không dám nói thêm cái gì, chỉ “Vâng” một tiếng, “Em ở đây chờ Anh. Ăn uống đầy đủ, có thể nghỉ ngơi thì nên nghỉ ngơi nhiều, chú ý thân thể!”
Anh cười một tiếng ngắn ngủi, “Đã biết.”
Mạch Ca quay qua hạ cửa kính xe xuống, vẻ mặt không mắt thấy rõ biểu tình, ghé trên cửa sổ xe thăm dò ra ngoài nói: “Được rồi, làm như là sinh ly tử biệt vậy. Gia muội em yên tâm, anh giúp em chiếu cố hắn thật tốt, nhiều cho hắn tìm hai tiểu mỹ nhân vừa ý hầu hạ, bảo đảm hắn có thời gian vui vẻ.”
Vưu Gia trừng hắn một cái, “Anh dám!”
Mạch Ca cười đến ngã trước ngã sau.
Vưu Gia mặc kệ hắn, lớn tuổi rồi, cũng không có đứng đắn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.