Beta: Cún
Buổi tối.
Lục Quý Hành gần đây đang có rất nhiều lịch trình, khó được về gặp cô một lần.
Không làm gì thì có vẻ hơi đáng tiếc
Anh không nói gì nhiều, lúc này chỉ còn lại có…… Làm.
Mồ hôi nóng đầm đìa, ánh đèn ái muội, nước nơi khóe mắt bị ánh sáng chiếu vào tạo thành vầng sáng rực rỡ, lộ ra sắc thái mê hoặc. Vưu Gia thở gấp đến độ muốn ngất đi, anh còn cố ý chơi xấu.
Cô kêu tên của anh tựa như muốn xin tha, anh làm như thực hiện được mà cười một cái, dùng thanh âm trầm khàn, mang theo trêu ghẹo hỏi, “Nhớ anh không?”
Vưu Gia trong lòng lầm bầm, ai ngờ được anh, ma quỷ nhà anh, không nghĩ không nghĩ không nghĩ!
Vậy nhưng thanh âm phát ra khỏi miệng lại nhẹ nhàng, “Có.”
Anh cười càng thêm sâu. Đôi mắt hơi hơi nheo lại, mang theo độ cong mê người, nụ cười này vừa là mê hoặc lại nguy hiểm, này hình dung thực khôi hài, nhưng tựa hồ rất thích hợp. Anh kỳ thật là hay lộ ra điểm xấu xa, bất quá dường như toàn sử dụng trên người cô. Anh là loại người rất ít khi nóng nảy, cho nên thoạt nhìn luôn là vẻ cao lãnh lạnh lùng, kỳ thật nếu quen thuộc sẽ phát hiện, anh thật ra là có chút tính trẻ con.
Vưu Gia không hiểu được, lại nhớ tới mấy ngày nay xem tin tức, nơi nơi đều là tin về anh, làm cô cảm thấy người cùng mình lãnh chứng kết hôn và người trên TV là hoàn toàn khác nhau.
Truyền thông nói như thế nào?
Ôi, nói Lục Quý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dau-doi/949460/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.