🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Trong bếp, Lục Nam Châu giành lấy hai cây hành trong tay mẹ Lục rồi cười đùa tí tửng: "Mẹ, còn đánh nữa hành sẽ hư thật đó."



Mẹ Lục "hừ" một tiếng rồi xoay người xem cá hầm trong nồi.



Lục Nam Châu xắn tay áo rửa hành và rau.



"Là con không tốt," anh thành thật nhận lỗi, "Giấu mẹ bao lâu nay."



Mẹ Lục liếc anh: "Mẹ còn tưởng con thật sự muốn sống hết đời với lũ gà nữa chứ."



"Cũng không phải không thể," Lục Nam Châu lẩm bẩm, "Nếu cậu ấy không về......"



"Cái gì?!" Mẹ Lục giật mình, "Sao nó lại không về? Con chọc nó giận à?"



Lục Nam Châu: "Không phải, chỉ là...... xảy ra chút chuyện thôi ạ."



"Chuyện gì?" Một tia sáng lóe lên trong đầu mẹ Lục, "Nó không thích con à?!"



Lục Nam Châu: "Dĩ nhiên không phải rồi! Cậu ấy thích con lắm đó!"



Mẹ Lục: "Ờ." Không cần nói to vậy đâu, mẹ nghe mà.



"Thật ra năm năm trước con đã định dẫn cậu ấy về gặp mẹ." Lục Nam Châu dừng một lát rồi nói, "Nhưng sau đó...... con không tìm được cậu ấy nữa, cứ tưởng cả đời không còn gặp lại cậu ấy nên mới không nói với mẹ."



Mẹ Lục trầm mặc một hồi, nhẹ giọng hỏi: "Con đường này không dễ đi đâu, con thật sự nghĩ kỹ chưa?"







Lục Nam Châu để rau vừa rửa sang một bên, chân thành nói: "Mẹ, năm năm trước con cũng đã tự hỏi mình như vậy."



"Con biết một khi bước lên con đường này sẽ trở thành "bất thường" trong mắt người khác," anh

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dau-doi-bao-nuoi/3155571/chuong-62.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.