Tiểu Trương hoài nghi mình nghe lầm nên nơm nớp lo sợ hỏi lại: "Cho ông ấy...... ngủ chuồng gà sao ạ?"
Lục Nam Châu "ừm" một tiếng.
Tiểu Trương lập tức hiểu ra --- Thảm rồi, vợ Lục ca lại bỏ chạy đây mà!
Hắn vội an ủi: "Lục ca đừng buồn, cái cũ không mất thì làm sao cái mới đến được."
Lục Nam Châu mờ mịt: "Hả?"
Tiểu Trương: "Bạn trai cũ chạy rồi, bạn trai mới còn xa hay sao? Lục ca......"
"Lộn xộn cái gì?" Lục Nam Châu ngắt lời hắn, "Ai chạy hả? Chúng tôi làm lành rồi."
Tiểu Trương mờ mịt, "Làm lành?"
Lục Nam Châu: "Ừ."
Tiểu Trương: "Vậy sao anh còn để cha anh ấy ngủ chuồng gà nữa?!" Muốn chia tay à?!
Lục Nam Châu hừ lạnh một tiếng.
Đáng đời! Lục Nam Châu nghĩ, nếu năm đó không phải ông đem Nhiên Nhiên đi thì làm gì có chuyện năm năm qua?
Hơn một ngàn tám trăm ngày đêm này Nhiên Nhiên của anh đã sống thế nào?
"Dù sao cậu cũng đừng để ý," Lục Nam Châu nhìn Diệp Nhiên cách đó không xa rồi bảo Tiểu Trương ở đầu dây bên kia, "Ông ấy muốn đợi thì cứ cho ông ấy đợi đi."
Lục Nam Châu cúp máy rồi đi đến cạnh Diệp Nhiên.
Diệp Nhiên hài lòng dời mắt khỏi bức tranh: "Em xem xong rồi."
"Ừ," Lục Nam Châu vuốt một sợi tóc vểnh lên bên tai cậu rồi hỏi, "Trước đây em từng tới Nguyên Thị chưa?"
Diệp Nhiên lắc đầu, "Chưa."
Lục Nam Châu cười nói: "Vậy anh dẫn em đi dạo một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dau-doi-bao-nuoi/3155567/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.