Diệp Nhiên đứng dưới vòi sen trong phòng khách sạn, dòng nước ấm áp chảy xuống lưng trần, hơi nước bốc lên làm cổ cậu ửng đỏ.
Đây là lần thứ hai cậu và Lục Nam Châu vào khách sạn, hai người, một giường.
Lần đầu tiên là thời đại học. Lúc đó cậu và Lục Nam Châu đi chơi xa, vì bỏ lỡ chuyến xe cuối cùng nên không về trường được.
Cậu hồi hộp theo Lục Nam Châu đến một khách sạn gần đó, tắm xong lập tức trùm kín chăn, thấy Lục Nam Châu kéo chăn còn lắp bắp nói: "Không, không được, em chưa chuẩn bị kỹ mà......"
Lục Nam Châu thoáng sửng sốt rồi phì cười, xích lại gần cậu hỏi: "Nhiên Nhiên, em nghĩ gì thế hả?"
"Anh chỉ sợ em ngộp thôi," Lục Nam Châu đùa cậu, "Hay là em muốn......"
Diệp Nhiên túm cái gối nện anh, "Không có." Không được nói mò!
Lục Nam Châu: "Thật không?"
Diệp Nhiên: "Thật!"
"Rồi rồi," Lục Nam Châu nín cười nói, "Nhiên Nhiên nói không có là không có."
Anh chồm tới hôn Diệp Nhiên một cái: "Không đùa nữa, hôm nay chơi mệt rồi đúng không? Ngủ sớm chút đi."
Diệp Nhiên nắm chăn khẽ gật đầu, chẳng bao lâu sau đã ngủ thiếp đi.
Cả đêm Lục Nam Châu đàng hoàng ôm cậu, cũng ngủ rất say.
Nhưng giờ Diệp Nhiên không đoán ra Lục Nam Châu có ý gì --- Dù hai người đều không lái xe được thì vẫn có thể tìm người lái giùm, cần gì phải qua đêm ở đây chứ.
Nhất định phải ở chỗ này...... Mặt Diệp Nhiên nóng lên, vặn vòi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dau-doi-bao-nuoi/3155551/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.