🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Diệp Nguyên Tùng hùng hổ bỏ đi.



Cái thứ nghèo mạt vô liêm sỉ gì đây?! Ba tỷ?! Thèm tiền đến điên rồi à?!



Ông tức giận đến nỗi suýt vung gậy quất Lục Nam Châu.



Ông nghĩ mãi vẫn không hiểu tại sao con mình lại thích được loại người này chứ? Còn nhớ nhung nhiều năm như vậy, sống chết không chịu nhận lỗi.



Ông nén giận về khách sạn, chưa kịp nghĩ ra cách xử lý Lục Nam Châu thì Diệp Nhiên gọi điện tới.



"Cha," Ông vừa nghe máy thì Diệp Nhiên đã chất vấn, "Cha có ý gì?"



Diệp Nguyên Tùng thản nhiên nói: "Sao, cha không được tới à?"



Diệp Nhiên: "Đã nói ba tháng rồi mà, đã hết thời gian đâu."



Diệp Nguyên Tùng: "Nhưng lúc đó đâu có nói trong thời gian này cha không được làm gì."



Thái dương Diệp Nhiên giật một cái, "Cha đã phá chuyện làm ăn ở trại gà của anh ấy rồi, cha còn muốn làm gì nữa?"



"Cha tới xem con bị đàn ông lừa thế nào," Diệp Nguyên Tùng hừ lạnh một tiếng, "Mới mở miệng ra đã đòi ba tỷ, nghèo đến phát điên mà con cứ xem như bảo bối vậy!"



Diệp Nhiên: "Anh ấy thừa biết cha không cho nhiều tiền như vậy nên mới cố tình nói thôi." Nói ít hơn sợ cha sẽ cho thật đấy.



Diệp Nguyên Tùng: "......"



"Con còn bênh nó nữa," Diệp Nguyên Tùng cả giận, "Rõ ràng nó thấy tiền sáng mắt thì có!"



Diệp Nhiên: "Anh ấy không phải."



Diệp Nguyên Tùng: "Không phải thì sao?! Con định đeo bám đàn ông mãi à?! Chưa đủ mất mặt

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dau-doi-bao-nuoi/3155531/chuong-42.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.