1.
Khi Du Sơ Sơ về nước, vừa kịp buổi biểu diễn lưu động cuối cùng trong đợt biểu diễn kỷ niệm 7 năm của “mối tình đầu quốc dân” Chu Triều Tuấn.
Cô về nhà cậu, thăm người thân, mẹ Chu đến cửa cười tủm tỉm đưa cô chiếc vé VIP.
“Con đi xem buổi biểu diễn của nó, Tạp Tạp sẽ rất vui”
Tạp Tạp là biệt danh của Chu Triều Tuấn, chỉ có những người rất thân mới kêu anh như vậy.
Du Sơ Sơ cầm một chén đậu hủ hoa ăn rất vui vẻ, mặt không đỏ tim không đập đáp lại: “Đó là có con là tiên nữ hạ phàm từ chín tầng mây xuống cổ vũ, Chu Tạp Tạp may mắn ba đời mới được.”
Cậu cô đập cái quạt lá cọ lên đầu cô, thở hổn hển: “Cậu nói cái tật xấu của con phải sửa mới được, cả ngày y như bông hoa khổng tước, không ba hoa là buồn đến điên!”
Du Sơ Sơ bất mãn: “Con là bông hoa khổng tước xinh đẹp nhất trên thế giới được chứ! Nếu không sao mẹ Chu mỗi ngày đều nhớ thương con, muốn con làm con dâu mẹ?”. Dứt lời là nhào vô lòng mẹ Chu cọ cọ làm nũng.
Cậu phá đám: “Nhưng Tạp Tạp cũng không có nói với con, bát tự còn chưa viết nét nào đâu!”
Cái gì là cậu ruột, Du Sơ Sơ hiểu rồi, giận là thương, mắng là yêu, giận giận mắng mắng là cách biểu lộ tình yêu thương của cậu.
Chén đậu hủ hoa đã tới đáy, cô chưa đã thèm liếm môi, ngáp: “Con bị lệch múi giờ, ngủ một giấc rồi đi cổ vũ cho Tạp Tạp.”
Nói tới Chu Triều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dau-dau-hu-hoa/922386/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.