Tiết học đầu tiên là tiết Toán của cô Lý, một tiết học khá dễ dàng đối với Hạ Vy, dù sao thì đây cũng là môn học cô yêu thích nhất.
Hạ Vy học rất chăm chú, dồn hết sự tập trung của mình vào nghe giảng. Trong lúc đang tập trung cô sơ ý làm rơi chiếc bút, cúi xuống nhặt lên cô phát hiện một chuyện. Thủ khoa với điểm toán cao ngất ngưởng đang ngủ trong tiết toán. Cô tự hỏi bản thân cậu ta không học mà cũng được điểm cao như vậy sao, không lẽ mua điểm?
Đã hết tiết Toán, cô Lý rời khỏi lớp, cả lớp bây giờ khá ồn ào khiến cậu ta không ngủ tiếp được nữa. Hạ Vy quay sang chỗ cậu ta hỏi:
- Ngủ cả một tiết có cần mượn vở chép bài không?
- Không, cảm ơn.
Cái thái độ gì mà kì thế không biết, tôi có lòng tốt muốn giúp đỡ cậu không cần thì thôi, cứ làm như là tôi cầu xin cậu mượn vở của tôi không bằng. Hàn Thiên cậu ta ngày càng khó ưa.
Trái lại với sự khó ưa của Hàn Thiên, Trác Luân đối xủ rất tốt với cô:
- Hạ Vy cậu ở đâu vậy?
- Ờm, nhà số 56 ở khu B.
- Ừm, mình thấy cậu không đi xe, hết tiết 5 mình đưa cậu về ha.
- Làm phiền cậu quá nhưng mình đi nhờ một bạn rồi, cảm ơn nhé.
- À không có gì.
Nói chuyện có mấy câu mà tiết tiếp theo đã tới rồi, sau tiết Toán lại là tiết Vật Lý. Do là đầu năm nên kiến thức khá nhẹ. Các tiết học khác cũng rất thú vị.
Thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dau-cua-toi/229383/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.