Chỉ còn hai phút nữa là vào tiết một, Hạ Vy vừa liếc nhìn cái đồng hồ và mau mau mải mải chạy đến trường. Tuy trường gần nhưng cô chạy không được nhanh, còn cách cổng trường không xa, cánh cổng đang từ từ đóng lại. Hạ Vy dùng hết sức lực cố chạy nhanh qua đó.
Cô vừa len qua thì cũng là lúc cánh cổng đóng lại. Thở phào nhẹ nhõng cô chạy nhanh hết sức leo lên tầng 3. Các thầy cô cũng bắt đầu lên lớp rồi, cô chạy nhanh nhất có thể để lên lớp. Vừa đặt chân vào lớp, cô thở dốc nhìn vào thấy còn duy nhất chỗ mình trống.
Bước nhanh tới chỗ ngồi, đặt chiếc balo xuống, ngồi thở dốc. Cô giáo cũng bước vào đến cửa lớp. Cả lớp đứng lên chào cô. Thật may quá, Hạ Vy không bị trễ học.
Tiết học lại diễn ra như bình thường, bên cạnh Trác Luân cứ liên tục nhìn Hạ Vy như có điều gì đó muốn nói. Hạ Vy ngẩng lên nhìn bảng để chép bài, cuốn vở xinh xắn được cô ghi chép cẩn thận.
Đang viết bài thì đột nhiên ruy băng cột tóc của cô bị lỏng rồi tuột ra. Mái tóc của Hạ Vy xõa ra, cô nhận ra điều đó nhưng đang chép bài nên không tiện buộc lại, cô vén tóc sang một bên rồi tiếp tục chép bài.
Chép bài xong cô cúi xuống tìm dây ruy băng đó mà không thấy đâu. Cô nghĩ rằng chắc rơi đâu đó mất rồi. Không tìm nữa cô lại chăm chú nghe giảng bỏ qua chuyện đó.
Tiết đầu tiên đã trôi qua trong êm đẹp, nhưng phút cuối giờ cô An giáo viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dau-cua-toi/1034807/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.