Điều chỉnh xong ngọn lửa rồi, Phó Sủng cầm rượu đổ vào trong ly, ngọn lửa bị dập tắt trong nháy mắt, tạo ra từng đám bọt khí trong suốt, ngay sau đó, chính là rượu đủ màu sắc, đẹp không tả được. 
Thuận tay thả miếng chanh trang trí, Phó Sủng nhìn mọi người, đã thấy Tiêu Sủng đi tới ôm Phó Sủng, kinh ngạc không thôi: “Cô em, không ngờ giỏi như vậy, không bằng suy tính anh một chút, thế nào? Anh đáng tin hơn Đường Dật nhiều, hơn nữa, tên hai ta đều có chữ Sủng, vừa nghe cũng rất xứng đôi.” 
Không nghĩ tới cô nhóc này còn biết pha rượu, khủng khiếp, đua xe, pha rượu, cái gì cũng biết? 
“Nếu hai ta ở cùng nhau, Tứ Cửu thành sẽ xảy ra loạn lớn rồi, em thấy hay là thôi đi.” Phó Sủng đẩy Tiêu Sủng ra cười rộ lên, nếu cô cùng với Tiêu Sủng, sợ rằng ông cụ sẽ thật sự ném cô lên doanh trại lịch lãm, nhất định sẽ chết rất thảm. 
Mặt Tiêu Sủng bị thương, lại có thể bại bởi Đường Dật, thật không có lòng tự tôn, đúng không? 
Đường Dật khoe khoang ôm Phó Sủng, đi qua đám người, mỗi người đều nghĩ đưa cho Đường Dật một câu, đi ra ngoài lăn lộn, sớm muộn gì cũng phải trả, đừng quá hả hê. 
“Đường Dật, nghĩ gì thế?” 
Một câu nói làm xáo trộn suy nghĩ của Đường Dật, Đường Dật ngẩng đầu lên, chỉ thấy Trọng Túc Dương vẻ mặt kinh ngạc nhìn mình, lắc đầu một cái, không nói gì, xoay người trở về nhà, lưu lại Trọng Túc Dương ngây người một mình tại chỗ, nhìn một chút, đây không phải là 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dau-cua-thieu-uy/66966/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.