Nhìn dáng vẻ khéo léo của Phó Sủng, lúc này Đường Dật mới cười cười, ôm Phó Sủng đặt về ghế, lại thắt dây an toàn cho Phó Sủng, cho xe chạy, mở miệng nói với Phó Sủng: “Được rồi, chúng ta về nhà!” 
Nói xong Đường Dật lái xe rời khỏi ngõ nhỏ, ngược lại Phó Sủng thưởng thức nhìn Đường Dật. 
Không yêu cầu quá đáng, cũng không nói gì, thật sự mang cô đi thưởng thức chiến lợi phẩm, chỉ vì một câu nói của cô, cô chưa từng tiếp xúc với đàn ông. 
“Anh không dẫn em đi?” Phó Sủng nghiêng đầu nhìn Đường Dật, cố ý mở miệng, lúc đàn ông có vẻ phớt tỉnh như vậy là đẹp trai nhất, ít nhất Phó Sủng cảm thấy Đường Dật như thế, đàn ông đã từng đi lính, cả người tản ra vẻ cường thế, nhưng không mất đi thông cảm ôn hòa. 
Đường Dật thuận tay đánh lái, xe lái vào dòng xe chạy, không nóng không lạnh mở miệng: “Đừng ngứa da, anh không phải kiểu đàn ông đó, em cũng phải ngoan một chút.” 
Không nhìn Phó Sủng, Đường Dật nghe ra hài hước trong lời nói của Phó Sủng, vốn không có ý định đụng chạm với cô nhóc này, lúc ấy cũng chỉ trêu chọc một trận, không ngờ cô nhóc này còn hăng hái rồi, thật sự coi anh không dám sao? 
Phó Sủng cười không tim không phổi, xe lái rất nhanh, ít nhất Phó Sủng cảm thấy về nhà rất nhanh, đến cửa nhà Phó Sủng, Đường Dật dừng xe nhìn nhà Phó Sủng, đèn đã tắt, không biết vì cái gì, đột nhiên cảm thấy hơi đau lòng. 
Trong nhà không quản được cô nhóc này, có 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dau-cua-thieu-uy/66964/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.