Phó Sủng rời khỏi ký túc xá, dọc đường hả hê trở về khu nhà người thân, vẫn lưu lại Đường Dật ngây ngô trong gió, cô chính là cô gái như vậy, cô gái như cơn gió, vĩnh viễn không ai có thể suy nghĩ thấu, Đường Dật nói mình hiểu rõ cô, nhưng Phó Sủng cảm thấy chính cô còn không hiểu rõ mình, Đường Dật hiểu cô như thế nào? 
Cầm đồ trở về khu nhà người thân, Phó Sủng quay lại sân huấn luyện, vẫn huấn luyện như trước, Đường Dật không có cách nào với cô nhóc này, thỉnh thoảng dọc theo sân huấn luyện, nhìn thấy Phó Sủng huấn luyện bên kia, cũng sẽ dừng bước xem. 
Cô nhóc này quả thật cố gắng hơn trước kia rất nhiều, tối thiểu sẽ không đùa giỡn lười biếng, chuyện buổi sáng mặc dù bị mắng, nhưng Đường Dật vẫn không nhẫn tâm trách Phó Sủng, trải qua mấy năm Đường Dật mới hiểu được, Phó Sủng chuyển biến dù chỉ một chút, anh nên cảm thấy vui vẻ. 
Vốn là cô gái có tính cách kiểu này, thay đổi hoàn toàn, cũng không phải là Phó Sủng chỉ yêu bản thân mình trước kia. 
Huấn luyện buổi sáng kết thúc, đến buổi chiều, chính là muốn tiến hành huấn luyện nhảy dù theo lệ thường của đại đội đặc chủng, Phó Sủng lớn như vậy, cái gì cũng từng chơi, chỉ có nhảy dù chưa từng chơi. 
Mấy doanh trại tổ chức chung một chỗ, toàn bộ đến sân huấn luyện nhảy dù, một mảng sân cỏ rộng lớn trống trải, cả bầu trời là màu xanh thẳm, Phó Sủng đi theo mọi người đến sân huấn luyện. 
Huấn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dau-cua-thieu-uy/2180415/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.