Thành nhìn dáng vẻ của Phó Sủng, trên mặt mang cười, đưa tay cầm ly rượu uống một ngụm.
“Sủng nhi, em có biết ở Tứ Cửu thành này, cho dù là nhóm quyền quý hay nhóm bên ngoài, có bao nhiêu người hâm mộ em không?” Nhìn lên trần nhà, anh là người trong số đó, từ nhỏ đến lớn đều đặc biệt hâm mộ Phó Sủng.
Phó Sủng quay đầu, vẻ mặt kinh ngạc nhìn Thành: “Hâm mộ em sao? Một lính nghèo, một ngôi sao tai họa, hâm mộ anh mới không sai, tiền nhiều, lại đẹp trai, còn có một thai long phượng, công việc tốt, đều một mình anh chiếm hết, biết đủ đi anh.”
Mặc dù mất đi Nhược Sơ, nhưng bây giờ anh sống rất tốt, câu nói kia vẫn có đạo lý, hôm qua khi bạn buông tay, hôm nay ôm, bạn sẽ phát hiện toàn thế giới đều ở đây ôm bạn, Thành bây giờ được cả danh và lợi, trai gái song toàn.
“Anh rất khiến người ta hâm mộ đó.” Thành nở nụ cười, “Nhưng anh là đàn ông, có trách nhiệm gia đình, có trách nhiệm của gia tộc, có anh em cần bận tâm nhiều lắm, còn em, một mình ăn no cả nhà không đói bụng, còn có Đường Dật si tình đó, toàn tâm toàn ý ở trên người em.”
Bình thường là kẻ ngốc vẫn thật sự nghe không ra ý tứ của Thành, Phó Sủng không tim không phổi, nhưng cô không ngốc, có thể nghe ra ý tứ của Thành.
“Không phải em đã học được dần trưởng thành sao?” Phó Sủng mím môi, pha chế rượu, màu sắc rất xinh đẹp, cô pha cocktail, đẹp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dau-cua-thieu-uy/2180341/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.