Edit: Sa
“Vâng.” Ngôn Sơ Âm im lặng hồi lâu, khiến Thẩm Gia Thụy càng lúc càng bất an thì mới gật đầu.
Trên thực tế, từ lúc nhìn thấy Thẩm Gia Thụy xuất hiện ở nơi xa xôi hẻo lánh, đời sống thiếu thốn nơi đây, Ngôn Sơ Âm biết cô chẳng thể nói lời từ chối.
Sự kiên trì và chấp nhất của Thẩm Gia Thụy càng khiến Ngôn Sơ Âm không cam lòng, rõ ràng họ yêu nhau và không muốn xa nhau, tại sao phải đứt gãy đôi đàng vì người ngoài?
Đây không phải là lần đầu tiên Ngôn Sơ Âm không cam lòng, mỗi lần nhìn Mộc Phỉ ở gần Burning, cô sẽ có suy nghĩ tiêu cực, nhưng Thẩm Gia Thụy không hề thay lòng, tại sao cô lại nhận thua trước? Chỉ cần cô không buông tay, cho dù cô và Thẩm Gia Thụy giày vò nhau đến chết, cho dù sau này tình cảm của Thẩm Gia Thụy thay đổi thì anh và Mộc Phỉ cũng không thể là tình yêu đích thực; cho dù cuối cùng Thẩm Gia Thụy và Mộc Phỉ đến được với nhau, cái mác “kẻ thứ ba” sẽ đi theo Mộc Phỉ cả đời, như hình với bóng. Vậy cô đang sợ điều gì?
Có đôi khi Ngôn Sơ Âm rất muốn làm theo ý mình, ai làm cô không vui, cô sẽ khiến kẻ đó khó chịu dẫu cho bản thân bị vỡ đầu chảy máu, nhưng cô không phải là người như thế, cô không sống vì đàn ông, thất tình thì cứ thất tình thôi, tại sao lại biến mình thành kẻ đáng thương. Nếu cô làm những hành động cảm tính, cô có khác nào “cô” trong nguyên tác?
Cốt truyện như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dau-cua-sieu-sao/617371/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.