Edit: Sa
Ở hầm giữ xe yên tĩnh, tiếng giày cao gót vang lên rõ rệt, từng tiếng lộc cộc không chỉ giẫm trên sàn mà còn như giẫm trong lòng.
Ngôn Sơ Âm đi vừa nhanh vừa gấp giống như chỉ có như thế mới che giấu được sự mờ mịt trong lòng, rốt cuộc cũng đã nói ra những lời mà lâu nay luôn cố chôn giấu nhưng tâm trạng lại chẳng vui vẻ và nhẹ nhõm như cô nghĩ. Giờ phút này, trái tim Ngôn Sơ Âm tựa như bị toạc ra một lỗ hổng, đen ngòm, cắn nuốt lý trí và tương lai của cô. Những lời nên nói hay không nên nói đều đã nói cả rồi, vậy họ thì sao đây? Rốt cuộc đã kết thúc chưa?
Cô luôn tự nhủ hãy thông cảm cho nỗi khó xử của Thẩm Gia Thụy nên mới tình nguyện chôn chặt suy nghĩ trong lòng, nhưng cô lại quên mất một khi tồn tại vấn đề thì dẫu có cố gắng phớt lờ nó cũng vô dụng, sự im lặng và che giấu của cô đã khiến Thẩm Gia Thụy hiểu nhầm cô. Ở trong lòng Thẩm Gia Thụy, hiện giờ cô là con người thế nào? Vô lý, ngang ngược, không biết phải trái, tính khí thất thường? Nhớ tới lời lên án của Thẩm Gia Thụy, tim Ngôn Sơ Âm buốt giá, nếu hôm nay anh không nói những lời ấy, cô hoàn toàn không biết hóa ra trong lòng anh lại chồng chất nhiều bất mãn với cô như vậy. Nếu biết sớm anh nghĩ thế, cô cần gì phải làm điều thừa thãi, cô thông cảm cho anh, vậy ai thấu hiểu nỗi tủi thân và bất an của cô?
Ngôn Sơ Âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dau-cua-sieu-sao/617367/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.