Edit: Sa
Thẩm Gia Thụy là người chỉ nói chuyện tốt chứ không kể chuyện xấu, Ngôn Sơ Âm hỏi gì cũng đều nhận được câu trả lời là “Không sao”, “Em đừng lo”,…
Vì mượn điện thoại nên Ngôn Sơ Âm ngại nói lâu, không lằng nhăng nữa mà nói: “Em nhận được rất nhiều cuộc điện thoại từ số lạ, anh hỏi tổng giám đốc Thiệu giúp em là có cần em làm gì không, anh biết mật khẩu tài khoản Weibo của em rồi đó, nếu cần thì cứ lấy dùng.”
“Ừ, anh sẽ nói với Thiệu ca.” Thẩm Gia Thụy không từ chối.
Ngôn Sơ Âm hơi ngập ngừng: “Nếu concert vẫn diễn ra đúng kế hoạch thì chắc là tối mai bay nhỉ? Xếp hành lý chưa?”
Thẩm Gia Thụy đáp ừ, “Chừng nào em về?”
“Trưa hôm kia.” Ngôn Sơ Âm hạ giọng: “Đợt này không tiễn anh được, nhớ giữ sức khỏe đó.”
Thẩm Gia Thụy bĩu môi, thầm nghĩ có lần nào mà cô tiễn anh đâu? Nhưng nghe bạn gái dịu dàng căn dặn, tim Thẩm Gia Thụy mềm nhũn, nỗi phiền muộn hai ngày qua lắng dịu, chỉ muốn được an tĩnh ở bên cô, không bị ai quấy rầy, giống như bây giờ, dù không nói gì và ở hai đầu điện thoại nhưng chỉ cần biết cô ở đó, lòng Thẩm Gia Thụy trở nên bình an đến lạ, thậm chí còn hy vọng giờ phút này kéo dài vĩnh viễn.
Nhưng đó là việc không thể, cho dù Thẩm Gia Thụy rảnh rỗi phát điên thì Ngôn Sơ Âm cũng phải làm việc, cô còn chưa ăn cơm đây này, vốn dĩ đoàn phim định đến tiệm tạp hóa trong thôn mua mì tôm ăn tạm nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dau-cua-sieu-sao/617363/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.