Chương trước
Chương sau
Edit: Sa
Tự thấy đã sắp xếp xong hết thảy, tuyệt đối sẽ không ảnh hưởng bạn gái nghỉ ngơi, Thẩm Gia Thụy rất vui, nhưng đó lại là bi kịch đối với trợ lý Tề đang thực sự có bạn gái. Hôm nay trợ lý Tề cực kỳ tự tin, còn vỗ ngực đảm bảo với bạn gái là buổi hẹn hò của họ sẽ không bị quấy rầy nữa chứ!
Trợ lý Tề làm cún FA đã nhiều năm, chưa từng thấy có gì không ổn, Burning đang nổi tiếng, nhân viên thuộc ekip cực kỳ bận rộn vì phải theo Boss chạy lịch trình, tham dự sự kiện, trời nam đất bắc, vòng quanh thế giới, không có thời gian yêu đương, hơn nữa bên cạnh cũng toàn là cún FA nên không thấy yêu đương có gì vui.
Song, tình trạng “yên bình” đó bị phá vỡ, cuối cùng, lão đại của họ dẫn đầu yêu đương.
Lão đại yêu cực kỳ oanh liệt, chỉ hận không thể phát cơm chó tới mọi ngóc ngách của thế giới, những thứ mà cư dân mạng biết chỉ là một góc của núi băng, to bằng hạt đậu khi sánh với mặt trăng, người chân chính bị hạ độc là đám nhân viên bọn họ. Trong đó, trợ lý Tề là bị nhiễm độc nặng nhất, anh ta là trợ lý của Thẩm Gia Thụy, lúc Thụy ca nhà anh ta mới có ý định tán gái thì anh ta đã ở bên cạnh hỗ trợ, vì vậy cơm chó mà mọi người ăn không bằng một mẩu của anh ta.
Nếu chỉ bị nhét cơm chó, trợ lý Tề nhịn; để đuổi anh ta, Thụy ca luôn gán cho anh ta mấy “tội danh” trước mặt chị Ngôn, anh ta vẫn nhịn, người phát lương là lão đại mà, Boss nói sao thì anh ta nghe vậy, không oán hận lấy một câu; nhưng vấn đề lớn nhất là Thụy ca yêu vào thì cứ như biến thái ấy!
Nhìn bề ngoài, anh ta chỉ là trợ lý của Thụy ca nhưng trên thực tế, ngoài sắp xếp công việc cho Thụy ca và hỗ trợ tổng giám đốc Thiệu xử lý một số việc thì anh ta cũng một tay chăm lo toàn bộ cuộc sống cá nhân của Thụy ca, trợ lý Tề còn từng lo lắng nếu không có anh ta, Thụy ca sẽ không tự lo liệu sinh hoạt được. Sau này trợ lý Tề mới biết anh ta đã nghĩ quá nhiều.
Sau khi yêu đương, Thụy ca như thay đổi hoàn toàn, những cặp đôi khác là bạn gái hiền lương thục đức, chăm sóc bạn trai từng li từng tí, tới lượt Thụy ca thì cứ như nhân vật bị hoán đổi, Thụy ca sống an nhàn sung sướng đã quen thì nay lại học giặt giũ, nấu ăn, dọn dẹp nhà cửa, còn chị Ngôn như chịu trách nhiệm ra ngoài kiếm tiền nuôi gia đình. Tóm lại, Thụy ca hẹp hòi, ghét bỏ hết thảy các loại bóng đèn nên đã không cần anh ta chăm sóc nữa, trừ những lúc thật sự cần thiết, thời gian nghỉ ngơi rất ít khi gọi cho anh ta.
Đó chỉ là thứ nhất. Thứ hai, vì Thụy ca yêu quá hóa rồ, từ chối sạch sành sanh các công việc nên từ chối lẫn không nên từ chối, sự kiện thì không đi, họa báo thì không chụp, trừ diễn concert ra, cuộc sống của Thụy ca hiện nay chẳng khác nào về hưu sớm.
Boss nhàn rỗi, trợ lý Tề cũng chẳng có việc để làm, nhưng anh ta gần xem như là sắp trở thành quản lý nghệ sĩ, đang làm việc điên cuồng đột nhiên rảnh rỗi thì sao anh ta thích ứng nổi? Thụy ca có thể ở bên cạnh bạn gái giết thời gian, nhưng anh ta không có bạn gái!
Tạm gác công việc qua một bên, trợ lý Tề chỉ có thể học hỏi Boss, coi như là kỳ nghỉ dài hạn, anh ta cũng nên yêu đương thôi.
Trợ lý Tề không phải dạng không ăn cỏ gần hang nên đã tán luôn cô gái thuộc đội ngũ nhân viên từ Thượng Hải đến Bắc Kinh để hỗ trợ Thụy ca phát hành ca khúc mới, cô ấy mới vào công ty không lâu, cả năm nay trợ lý Tề đều ở Bắc Kinh nên đợt này là lần đầu tiên anh ta tiếp xúc với cô ấy.
Cô ấy rất dễ thương, là fan của Thẩm Gia Thụy, phải chăng vì yêu ai yêu cả đường đi nên mới thích trợ lý Tề? Tóm lại, nể mặt thần tượng, cô ấy không kháng cự sự tiếp cận của trợ lý Tề, nghe anh ta nói Boss gọi về, không những không buồn mà còn vô cùng tích cực thúc giục: “Mau đi đi, đừng để họ chờ lâu…”
“Không gấp.” Thấy cô ấy không giận, trợ lý Tề yên tâm, gắp thức ăn cho cô ấy: “Ăn cơm xong, anh đưa em ra ga tàu điện ngầm, em về một mình được chứ?”
“Không cần đâu, em tự ra ga tàu điện ngầm cũng được.” Cô ấy rất thông cảm cho anh ta, cực kỳ quan tâm tới thần tượng: “Thụy ca tìm anh làm gì thế?” Cô ấy khá ngạc nhiên vì trước khi ăn cơm, lướt mạng còn thấy ảnh Thụy ca và bạn gái đi chơi ở công viên.
“Không có gì, bảo anh mua ít đồ thôi.” Vì cùng công ty, trợ lý Tề không giấu cô ấy, huống chi anh ta cũng không rành về thứ mà Thụy ca bảo mua, nghe nói con gái thường dùng, đúng lúc ở đây có con gái nên trợ lý Tề hỏi luôn: “Em biết loại đường đỏ nào tốt không?”
“Thụy ca bảo anh mua đường đỏ?” Mắt cô gái sáng rỡ, ngưỡng mộ: “Không ngờ Thụy ca lại ân cần với bạn gái vậy luôn…”
Trợ lý Tề mệt tim, thầm nghĩ có đến mức đó không, chỉ là mua đường đỏ thôi mà? Hơn nữa anh ta mới là người đi mua, Thụy ca chỉ vận động lưỡi thôi, sao cô em đây không nhìn nhận công lao của anh ta chứ.
Cô gái không nhận ra ánh mắt sầu muộn của trợ lý Tề, hăng hái nói: “Em đi siêu thị với anh nhé? Em biết loại đường đỏ xài tốt nhất nè, nhưng lại quên mất hiệu gì rồi.”
Trợ lý Tề suy nghĩ một lát, không từ chối: “Tầng dưới có cái siêu thị, mua đồ xong anh chở em ra ga tàu điện ngầm.”
Cô gái không trả lời vấn đề đó, cười khúc khích hỏi: “Chỉ cần mua đường đỏ thôi ư?”
“Còn ít rau dưa, thịt thà, trái cây các thứ nữa.” Trợ lý Tề đã thành thói quen, lúc Thụy ca bận sẽ bảo anh ta mua nguyên liệu nấu ăn, bây giờ anh ta đã biết chị Ngôn thích ăn gì luôn rồi.
“Anh chị ấy tự nấu cơm á?” Cô gái càng ngưỡng mộ, “Hạnh phúc quá…”
Trợ lý Tề cười miễn cưỡng, thôi, không sửa lại lời cô ấy là chỉ có “anh ấy” nấu cơm thôi thì hơn, dẫu sao cô ấy cũng là fan của Thụy ca, để cho cô ấy biết Thụy ca chẳng những đích thân xuống bếp mà thậm chí khẩu vị cũng thay đổi theo bạn gái thì có khác gì tự tăng chướng ngại vật trên con đường tán gái của mình không?
Tuy trợ lý Tề nói không gấp nhưng tốc độ ăn cơm tăng nhanh gấp đôi, cô gái đi cùng cũng không có tâm trạng ăn cơm nữa, hai người vội vã thanh toán rồi đi xuống siêu thị, mua xong đống đồ, cô gái xách giúp một ít, cùng xuống hầm giữ xe, hỏi như vu vơ: “Còn sớm, hay là em đi đưa đồ với anh rồi sau đó chúng ta lại đi xem phim?”
Trợ lý Tề lắc đầu, uyển chuyển giải thích: “Anh sợ Thụy ca cần làm gì khác nữa thì sẽ không quan tâm tới em được… Hay là em về trước, xong việc anh tới tìm em nhé?”
Cô gái hơi thất vọng nhưng vẫn gật đầu: “Anh sợ bị lộ thông tin hả?”
Họ tới Bắc Kinh gần hai tháng, thỉnh thoảng Thụy ca mới đi liên hoan với họ, còn phần lớn là trả tiền rồi để họ tự chơi, trừ trợ lý Tề và tài xế Lưu ra, chưa có ai đến nhà Thụy ca, cũng không biết anh ấy ở đâu. Tuy trợ lý Tề nói là đi đưa đồ cho Thụy ca nhưng vẫn không tiết lộ địa chỉ, thậm chí cô cũng không biết nơi đó có ở gần đây hay không. Cô gái hơi thất vọng nhưng cũng không thể trách trợ lý Tề, nếu người thân cận Thụy ca không cẩn thận thì với độ nổi tiếng của Thụy ca nhà họ, e rằng bây giờ anh ấy đã bị tiết lộ hết thông tin rồi.
Cuối cùng cô gái tỏ ra thông cảm, trợ lý Tề làm theo kế hoạch ban đầu, đưa cô ấy đến ga tàu điện ngầm, sau đó lái xe đến Minh Uyển Thời Đại. Thật ra lúc nhận điện thoại của Boss, anh ta bình tĩnh như vậy là vì khoảng cách không xa, đang giờ cao điểm nhưng chỉ cần nửa tiếng đã tới nơi.
Thẩm Gia Thụy và Ngôn Sơ Âm cũng vừa về tới nhà. Triệu chứng hôm nay của Ngôn Sơ Âm nghiêm trọng hơn bình thường, lớn tuổi rồi, không còn làm gì cũng không sao như hồi trẻ nữa, bây giờ chỉ cần tùy hứng một chút thì chưa cần già, cơ thể đã kháng nghị, bụng đau dữ dội. Nhưng Ngôn Sơ Âm vẫn cố tắm nước nóng rồi mới thay đồ lên giường, đắp chăn kín người.
Thẩm Gia Thụy ra mở cửa. Trợ lý Tề không nói nhiều, đưa túi đồ cho Thẩm Gia Thụy, cũng không định thay giày đi vào nhà mà đứng ngoài cửa dặn dò: “Thụy ca, em mua hai loại đường đỏ, một trà gừng một hoa hồng, nếu không muốn nấu thì có thể uống trà gừng, nghe nói hai loại này là hiệu quả nhất.”
Nhận đồ, Thẩm Gia Thụy ngạc nhiên nhìn trợ lý Tề, không ngờ cún FA Tiểu Tề lại rành rẽ như vậy. Đây không phải là lần đầu tiên Thẩm Gia Thụy nấu nước đường đỏ cho bạn gái nhưng hồi trước anh không có kinh nghiệm nên đã mua loại bình thường nhất, sau đó dì Tống tới dọn vệ sinh trông thấy, dì Tống am hiểu dưỡng sinh đã bày anh là phải thêm gừng vào đường đỏ mới có hiệu quả tốt nhất. Dì Tống còn bày nấu chung trứng gà, gừng và đường đỏ với nhau nhưng Âm Âm không uống nổi loại nước thần kỳ đó, còn trà gừng thì miễn cưỡng uống hết nên Thẩm Gia Thụy chỉ định nấu trà gừng, không ngờ là còn có thứ gọi là trà gừng đường đỏ giúp tiết kiệm rất nhiều thời gian.
Thẩm Gia Thụy gật đầu: “Làm tốt lắm, không còn gì nữa đâu, cậu có đi đâu thì đi đi.”
Nhận được lời khen, trợ lý Tề muốn bay luôn lên trời, ngân nga đi vào thang máy.
Thẩm Gia Thụy nhanh chóng đun nước để pha trà gừng đường đỏ, vài phút sau bê vào phòng ngủ.
Ngôn Sơ Âm đang quằn quại trên giường, thông thường cô sẽ bị đau bụng nhiều nhất là vào mấy tháng rét nhất năm nhưng hầu hết vẫn nằm trong giới hạn chịu đựng, còn hôm nay cơn đau đã vượt qua ngưỡng chịu đựng của cô, Ngôn Sơ Âm lăn lộn tìm kiếm tư thế nằm để giảm đau nhưng vô ích, thấy Thẩm Gia Thụy bê ly trà nóng vào, cô như nhìn thấy cọng rơm cứu mạng. Bình thường, cô còn có sức làm nũng để Thẩm Gia Thụy dỗ cô uống nhưng bây giờ chẳng còn hơi sức đâu để làm giá nữa, Ngôn Sơ Âm nhanh chóng ngồi dậy, bưng ly uống một hơi. Anh điều chỉnh nhiệt độ nước rất phù hợp, chờ nguội bớt mới bưng vào, Ngôn Sơ Âm uống một hơi xong, cả người toát ra lớp mồ hôi mỏng, thoải mái hơn chút xíu, đưa ly rỗng cho Thẩm Gia Thụy rồi rúc vào trong chăn, bọc chặt cơ thể hệt như kén tằm.
Thẩm Gia Thụy nhíu mày nhìn cái ly rỗng, bạn gái tự giác như thế này có nghĩa là anh không có đất dụng võ đúng không?
Có điều Thẩm Gia Thụy nhanh chóng phát hiện mình vẫn rất hữu dụng, anh đi lấy ly nước ấm cho cô uống súc miệng, sau đó nhìn cô quằn quại trong chăn, chủ động đề nghị: “Có muốn anh xoa bụng không?”
“Không.” Ngôn Sơ Âm dứt khoát từ chối.
“Tại sao? Em không khó chịu à?”
“Khó chịu nhưng không muốn.” Ngôn Sơ Âm nhô đầu ra khỏi chăn, nhìn Thẩm Gia Thụy, nói: “Hôm nay anh lấy chăn mới ra đắp nhé, không thì về nhà anh cũng được…”
Thẩm Gia Thụy nhíu mày, mỗi lần tới ngày hành kinh, cô đều đuổi anh đi, cho dù anh không muốn về nhà mình thì cô cũng ép đắp chăn riêng, chẳng lẽ cô nghĩ anh cầm thú đến độ mỗi giờ mỗi phút cũng không buông tha cô?
Sự khó chịu chất chồng đến một mức nào đó sẽ khiến người ta không chịu nổi nữa, Thẩm Gia Thụy hỏi: “Sao lần nào cũng vậy cả, sợ anh không nhịn nổi vài ngày à?”
“Sao anh lại nghĩ thế?” Ngôn Sơ Âm ngạc nhiên nhìn Thẩm Gia Thụy, không theo kịp sóng não của anh.
“Nếu không phải vì thế, tại sao không cho anh ngủ cùng em?”
Ngôn Sơ Âm không ngờ Thẩm Gia Thụy lại khó chịu vì việc này, rõ ràng cô rất tâm lý, lo nghĩ cho anh, mùi máu rất nồng, ngay cả cô cũng thấy gớm đó. Ngôn Sơ Âm uyển chuyển giải thích: “Ờ thì… Anh không ngửi thấy mùi gì ư…”
“Mùi gì?” Thẩm Gia Thụy bật thốt, hỏi xong thì hiểu ngay, dời mắt xuống, dừng lại ở nơi nào đó vài giây, bỗng chốc ngượng ngùng, đỏ mặt: “Có gì đâu…”
Ngôn Sơ Âm khinh bỉ nhìn anh, rõ ràng là tay lão luyện mà giả bộ làm thiếu niên ngây thơ cái gì không biết.
Sau đó tay lão luyện hành động ngay, vén chăn lên: “Được rồi, anh không chê em đâu, yên tâm đi.”
Ngôn Sơ Âm nắm chặt mép chăn trước ngực, giãy giụa: “Ai thèm quan tâm anh chê hay không, tự em thấy gớm đó, được không?”
Thẩm Gia Thụy dễ dàng gỡ tay cô ra y như xách gà, chen vào chăn, đưa tay xoa bụng cô, trêu: “Thấy dễ chịu rồi nên không làm giá nữa chứ gì?”
Ngôn Sơ Âm lườm, lên án: “Anh chưa tắm đã leo lên giường, bẩn chết đi được.”
Thẩm Gia Thụy lắc đầu ngao ngán: “Anh chưa chê em mà em đã chê anh trước?”
Ngôn Sơ Âm cũng chỉ làm giá tí thôi, cô nhanh chóng xoay người đối mặt với anh, tay phải khoác lên hông anh, cười nói: “Chơi cả ngày toàn mồ hôi, về nhà không chịu tắm, nhưng em vẫn không chê anh đâu.”
Thẩm Gia Thụy cúi đầu, bất mãn cắn mũi cô: “Tại sao anh không tắm? Vừa về đến nhà là bận rộn hầu hạ em, lấy đâu ra thời gian tắm?”
“Vâng vâng vâng, anh tốt nhất.” Ngôn Sơ Âm tựa vào ngực anh, chầm chậm nhắm mắt lại.
Nói cũng lạ, Thẩm Gia Thụy có tính sạch sẽ, còn cô tuy chưa sạch đến mức như anh nhưng cũng rất chú ý vệ sinh cá nhân, không thích tiếp xúc với ai lôi thôi lếch thếch, nhưng họ đều không bài xích mùi trên người của đối phương, chẳng lẽ yêu vào khiến khứu giác của họ bị ảnh hưởng?
Dưới sự xoa dịu của bàn tay ấm áp, bụng Ngôn Sơ Âm dần bớt đau, cô ngủ thiếp lúc nào không hay. Thẩm Gia Thụy chờ cô ngủ say mới rón rén xuống giường, thật ra không cần cô chê, chính anh cũng không chịu nổi mồ hôi trên người, phải tắm thì mới ngủ yên.
Thẩm Gia Thụy nhanh chóng tắm táp rửa mặt, xong xuôi lại lên giường ôm Ngôn Sơ Âm, trong bóng đêm tĩnh lặng, hai người ôm nhau ngủ, mà chủ đề về họ ở trên mạng lại chưa có dấu hiệu hạ nhiệt.
Rất nhiều cư dân mạng đã tới công viên để thử vận may, tuy trở về tay không nhưng vẫn không nhục chí mà hăng hái thảo luận đề tài. Bình thường vào giờ làm việc, Weibo rất vắng vẻ và hiếm có tin tức hot vì đa số mọi người bận đi làm và đi học, ít nhất là sẽ không sôi động bằng chủ nhật nhưng độ hot của đề tài hôm nay không thua kém gì ngày chủ nhật.
Cả ngày hôm nay, Mộc Phỉ bận tham gia tuyên truyền phim, vì buổi sáng nổ ra tin tức chấn động khiến cô lo lắng nên vừa kết thúc hoạt động là lập tức lấy điện thoại từ tay trợ lý.
Thật ra Mộc Phỉ biết “nghi vấn lăng nhăng” của Thẩm đại ca đã được làm sáng tỏ ngay trong buổi sáng, chị Tĩnh sợ cô phân tâm nên đã lập tức thông báo cho cô biết, nhưng làm ngành này, phải biết cách thể hiện thái độ hợp lý, có điều sau khi lên Weibo, Mộc Phỉ rất ngạc nhiên khi hotsearch không thấy tên cô đâu nữa mà toàn là Thẩm đại ca và Ngôn Sơ Âm.
Mộc Phỉ không dằn lòng nổi mà bấm vào chủ đề công viên giải trí, nhất thời nhìn không chớp mắt, Thẩm đại ca trang điểm cho chị ấy, anh trang điểm cho một cô gái…
Trong thoáng chốc, Mộc Phỉ không muốn tin, đây không phải là Thẩm đại ca mà cô biết nhưng khi nhìn thấy ánh mắt tập trung của anh trong tấm ảnh, cô hoàn toàn không có cách nào dời mắt, trái tim nhói đau từng cơn.
Cô không biết thế này là sao, lúc trước cô chưa đến mức cả đời chỉ yêu mình anh nhưng khi nhìn thấy anh hạnh phúc bên cạnh cô gái khác, cô lại không cam lòng và cũng rất đau lòng, lòng thầm mong họ sẽ chia tay.
Cho đến giờ phút này, nhìn thấy bài đăng của Ngôn Sơ Âm, cô mới chợt tỉnh ngộ, Thẩm đại ca chưa bao giờ thuộc về cô, từ khi nào cô lại nảy sinh tham vọng chiếm hữu anh, thậm chí còn không thể nhìn anh bên người khác? Bất kể ra sao, Thẩm đại ca đã có bạn gái, việc cầu mong anh chia tay là vô đạo đức, Mộc Phỉ đưa ra quyết định, lập tức gọi điện cho quản lý.
Bình thường Lâm Tuyết Tĩnh luôn theo sát Mộc Phỉ, đều đích thân đi cùng Mộc Phỉ khi cô tham gia sự kiện, nhưng vì hôm nay có biến nên chị ta buộc phải ở công ty để chỉ huy quan hệ xã hội, nhận được điện thoại của nghệ sĩ, Lâm Tuyết Tĩnh ngạc nhiên hỏi: “Em gấp gáp gọi điện cho chị là vì chuyện này ư?”
“Dạ.” Mộc Phỉ cắn môi, hiện tại cô rất sợ mình mất lý trí, bây giờ suy nghĩ thông suốt nhưng có khi một giây sau lại hối hận, cho nên mới nhanh chóng gọi điện cho quản lý.
Lâm Tuyết Tĩnh lặng thinh trong chốc lát mới nói: “Chuyện công việc, hiện tại đang là giai đoạn quan trọng của em, thà ít chứ không ẩu, nếu không có kịch bản hay, chị muốn em nghỉ ngơi, hơn nữa…”
“Chị Tĩnh.” Mộc Phỉ khẩn thiết, cách điện thoại, cô cắt đứt lời của quản lý, cô hy vọng quản lý có thể hiểu rằng cô không thể rảnh rỗi, một khi rảnh rỗi… có thể sẽ giống như trước kia. Mặc kệ bài viết trên Weibo của Ngôn Sơ Âm có nhằm vào cô hay không, cô vẫn có cảm giác như mình trần truồng cho người ta dòm ngó, những suy nghĩ xấu xa, nỗi tâm tư khó giãi bày bị bóc trần giữa đám đông. Cho dù không ở bên nhau, cô cũng không muốn mình biến thành loại người không chừa thủ đoạn trong mắt anh.
Lâm Tuyết Tĩnh cũng nhận ra sự khẩn cầu trong tiếng gọi của Mộc Phỉ, chị ta nghĩ đến scandal hôm nay, nếu Tinh Ngu phản ứng chậm, nghệ sĩ nhà mình đã trở thành kẻ thứ ba phá hoại tình cảm của người khác rồi, đó không phải là chuyện mà chị ta muốn, còn Tiểu Phỉ… có lẽ trong lòng cũng khó chịu.
Phân tích xong, Lâm Tuyết Tĩnh nhẹ nhàng nói: “Hay là thế này, Tiểu Phỉ, nếu không có kịch bản tốt, chị cho em nghỉ phép, em ra nước ngoài chơi cho khuây khỏa nhé?”
***
Nhân vật chính trong “Scandal lăng nhăng” không còn quan tâm gì tới chuyện này nữa nhưng trên mạng thì vẫn cực kỳ náo nhiệt.
Không phải ai cũng thích ăn cơm chó mà sẽ có người luôn cảm thấy mình không giống người khác, mình là cá thể độc lập, ai cũng say chỉ có mình tỉnh, nói trắng ra là thích đi ngược số đông, đứng trên góc độ tự cho là tỉnh táo và công tâm để đánh giá tri thức của cộng đồng mạng.
Tất nhiên những lời nhận xét đó không hề nhẹ nhàng mà sặc mùi ghen ghét, đánh giá người khác với sự thành kiến rõ rệt. Đối với sự kiện Thẩm Gia Thụy “lăng nhăng”, họ nói như sau:
“Chậc chậc chậc, fans dễ bị dắt mũi ghê, mấy người tin showbiz có tình yêu đích thật thiệt ó hỏ? Mấy người đã quên mớ bạn gái tin đồn của Thẩm Gia Thụy rồi ó hỏ?”
“Lầu trên nói chuẩn, hơn nữa Ngôn Sơ Âm cũng có không ít bạn trai cũ đâu, rõ ràng là đôi trai đểu gái tiện mà mấy má lại tung hô thành giai thoại, tao cười tao đi vệ sinh.”
“Tui chả thấy lạ, Thẩm Gia Thụy với Mộc Phỉ lằng nhằng xưa nay rồi, chứ khi không truyền thông đâu rảnh canh me họ hoài.”
“Ngôn Sơ Âm thì không nói, người ta vừa đẹp vừa học vấn cao, có nhiều người theo đuổi là hiển nhiên, nhưng mà Thẩm Gia Thụy thì thôi rồi, hết hẹn hò cô này thì tới cặp kè cô kia, vậy mà được tẩy trắng tinh tươm mới ghê chứ, đúng là mở rộng tầm mắt.”
“Chắc lâu rồi không có ai liệt kê danh sách bạn gái tin đồn của Thiên vương Thẩm nên mọi người quên hết tình sử dày đặc của anh này rồi.”
“Chuẩn khỏi chỉnh, hay là tui đi liệt kê phát nhỉ?”
Tiết tấu dẫn dắt rất tốt, bên dưới lập tức biến thành một dãy bình luận yêu cầu liệt kê danh sách bạn gái tin đồn của Thẩm Gia Thụy.
Có thể là vì mọi người nồng nhiệt quá nên có người đã đi liệt kê thật.
Thật ra cũng không cần làm gì nhiều, chỉ cần lấy danh sách hồi năm ngoái, chỉnh sửa chút ít, thêm tên hai người Mộc Phỉ và Ngôn Sơ Âm vô nữa là xong, nào ngờ như thế lại càng chứng minh “Ngôn Sơ Âm là tình yêu đích thực của Thẩm Gia Thụy”.
Có cư dân mạng làm ảnh minh họa giải thích, cuối cùng kết luận:
“Tạm thời không nói đến việc các cô bạn gái tin đồn của Thẩm Gia Thụy có thực sự quen biết anh ấy hay không, tui chỉ muốn nói ắt hẳn mọi người xem bài viết này cũng hiểu: Muốn có tin đồn yêu đương với Thẩm Gia Thụy, điều kiện tiên quyết là phải giống Ngôn Sơ Âm, mắt, miệng hay mũi đều được, ít nhất phải có một điểm giống chị ấy, còn nữa, tuyệt đối không phải là MC. Có thể rất nhiều người cảm thấy Thẩm Gia Thụy quá phong lưu đa tình, nhưng tui lại vì điểm này mới chính thức trở thành fan của anh ấy. Thẩm Gia Thụy và Ngôn Sơ Âm chia tay mười năm, có lẽ Ngôn Sơ Âm đã thực sự quên đi mối tình ấy, nếu không thì đã chẳng có chuyện với đại sứ Chu, nhưng Thẩm Gia Thụy thì chưa từng quên trong suốt mười năm qua.
Hơn nữa, anh ấy phong lưu đa tình hay không, chẳng lẽ Ngôn Sơ Âm không rõ bằng cư dân mạng? Chị ấy không ngại, các bạn nghĩ nhiều làm chi?
Về phần Mộc Phỉ, ai đọc hết bài viết này chắc đã có suy nghĩ của riêng mình, là “trường hợp đặc biệt” hay “nằm không cũng trúng đạn” thì mỗi người tự có câu trả lời.”
Người này nói ra tiếng lòng của rất nhiều cư dân mạng, bên dưới bình luận đều là đồng tình, mọi người rối rít đăng ảnh để minh họa, chứng minh Thẩm Gia Thụy yêu Ngôn Sơ Âm nhiều như thế nào, quần chúng hóng hớt bất cẩn lại bị tọng một miệng cơm chó.
Vừa có ảnh minh họa vừa có lập luận, bài viết này được rất nhiều người chia sẻ, đặc biệt còn có các tài khoản lớn chia sẻ kèm dòng trạng thái: “Ha ha ha ha Vua Giấm của chúng ta đúng là có siêu năng lực, bất kỳ đề tài nào cũng bị cua khét thành show ân ái, không muốn bị ngược chó thì đừng cố đi ngược dòng [cười ra nước mắt]”
Nhưng chuyện vẫn chưa trôi qua, Thẩm Gia Thụy được “tẩy trắng tinh tươm” nên mũi dùi lại chĩa về phía Kỷ Thư Tề vốn có nhiều tin đồn tình cảm không thua kém gì Thẩm Gia Thụy, suy cho cùng thì tin tức “lăng nhăng” này nổ ra là vì Kỷ Thư Tề đưa Mộc Phỉ về.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.