Edit: Sa
Quả nhiên anh đem cả bốn hộp về nhà anh mà. Lúc bị nhét cho cái bao cao su mỏng tang, Ngôn Sơ Âm đã nghĩ như vậy. Tuy đoán trước được rồi nhưng khi phát hiện Thẩm Gia Thụy thực sự làm vậy, Ngôn Sơ Âm dở khóc dở cười. Đề phòng cô cẩn thận thật đấy, coi bộ đã rút kinh nghiệm triệt để từ bài học hôm trước.
Ngôn Sơ Âm không muốn dễ dàng làm theo ý anh, cô cầm chặt thứ trong tay, không nhúc nhích.
“Cưng ơi, em giúp anh đi mà…” Thẩm Gia Thụy thấy người bên dưới nằm im thì liên tục hôn cô, ghé sát bên tai cô, làm nũng: “Được không?”
Hai chữ “Không được” đã lên tới đầu lưỡi nhưng Ngôn Sơ Âm vẫn không thốt ra, cô ôm cổ Thẩm Gia Thụy, hơi ngẩng đầu cắn vào chiếc cằm lấm tấm mồ hôi của anh, giọng hơi khàn: “Anh tự xử đi.”
Thấy cô có ý chiều theo mình, Thẩm Gia Thụy cố chịu đựng bất chấp cơ thể đang muốn nổ tung của mình, mặc kệ những giọt mồ hôi to như hạt đậu rơi khỏi trán cũng không chịu tự mình đeo vào mà cứ chầm chậm cọ vào người cô.
Thẩm Gia Thụy hơi nhấc người lên, giang chân nằm trên người cô, hôn cô, nụ hôn xuống dần xuống dần đến khi Ngôn Sơ Âm không còn vướng víu gì nữa, bộ váy ngủ mềm mại rộng thùng thình của cô đã bị anh dùng miệng kéo xuống.
“Giúp anh đi cục cưng.” Thẩm Gia Thụy nói bằng chất giọng ngọt ngào chết người, dỗ dành van nài, mỗi nụ hôn là một cách xưng hô: “Cục cưng, bé yêu, honey, tổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dau-cua-sieu-sao/617338/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.