Edit: Sa
Một tầng chỉ có hai căn hộ, hành lang tương đối rộng rãi, cuối hành lang còn có cửa sổ, gió lùa vào khiến hành lang trông càng thêm trống trãi.
Ngôn Sơ Âm ngẩng đầu, vì cô cao nên rất ít khi phải ngẩng đầu lên để nhìn ai đó, nhưng hôm nay thật không may, kể từ ngày bị trẹo chân ở sân bay, đi đâu xa cô cũng mang giày bệt, vì thế bây giờ đứng gần Thẩm Gia Thụy, cô buộc phải ngửa cổ lên mới nhìn được anh.
Ngôn Sơ Âm không biết tại sao mình muốn nhìn anh, tựa như có gì đó thúc giục, dẫn dắt cô nhìn thẳng vào đôi mắt sáng ngời ấy.
Sau đó, thế giới như ngưng đọng, hai người không ai nói gì mà chỉ lẳng lặng nhìn nhau.
Những hình ảnh trong quá khứ hiện lên đầu Ngôn Sơ Âm như đèn kéo quân, có cả những cảnh tượng mà cô ngỡ mình đã quên, cuối cùng dừng lại ở hình ảnh vào ngày hôm đó. Anh cũng nhìn cô như bây giờ, ngay cả ánh mắt cũng giống hệt, chăm chú tựa như muốn khắc sâu dáng hình cô. Cũng tư thế và khoảng cách này, chỉ cần anh cúi đầu là có thể hôn cô.
Khi đó thoạt trông cô rất bình tĩnh nhưng chỉ là giả vờ bình tĩnh, thực tế trong lòng như đang có làn đạn quét qua, kẻ ngốc cũng biết sắp xảy ra chuyện gì. Một giây sau, trái tim cô nổ tung như pháo hoa, đẹp động lòng người, khiến người ta không thở nổi.
Đến bây giờ, Ngôn Sơ Âm vẫn còn nhớ rõ cảm giác ấy, nó giống như tận sâu linh hồn cũng run
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dau-cua-sieu-sao/617313/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.