Edit: Sa
Trong căn hộ yên tĩnh, Thẩm Gia Thụy ở trong phòng của mình sáng tác nhạc, Tống Thừa Vũ cũng ở trong phòng riêng chơi game, Giang Vân Hạo vừa về nhà, anh mở tủ lạnh lấy chai nước rồi ra phòng khách ngồi phịch xuống sofa, sẵn tiện bật ti vi lên xem. Kỷ Thư Tề bị quản lý “đóng băng” trong thời gian này nên tạm thời rất rảnh, biết Giang Vân Hạo về nhà, anh ta đi ra khỏi phòng tán gẫu đôi câu, “Dạo này anh hay đi ra ngoài lắm nha, hẹn hò à?”
Giang Vân Hạo không có tâm trạng nói đùa, “Không có, đi thăm bạn thôi.”
Nghe Giang Vân Hạo nhắc đến “bạn”, Kỷ Thư Tề không nói nữa. Họ biết anh Vân Hạo có một người “bạn” ở Bắc Kinh, năm nào anh ấy cũng bay đến Bắc Kinh thăm người đó vài lần, nhưng không ai biết người “bạn” đó là nam hay nữ, mặt mũi ra sao. Hơn nữa, mỗi lần thăm “bạn” về, tâm trạng của anh Vân Hạo rất tệ, dần dà, họ không bao giờ hỏi về người “bạn” chưa từng gặp đó nữa, có điều Kỷ Thư Tề đã tưởng tượng ra một cuốn tiểu thuyết ân oán tình thù giữa anh Vân Hạo và “bạn” của anh ấy, lần nào nghĩ đến cũng phải cảm thán.
Anh Vân Hạo của họ cũng là chàng trai có “chuyện xưa” đó nha!
Lần duy nhất anh Vân Hạo thăm “bạn” xong nhưng tâm trạng không tệ lắm chính là lần anh ấy gặp Ngôn Sơ Âm ở sân bay, vì vậy họ mới thấy Ngôn Sơ Âm khá đặc biệt.
Bây giờ nghe Giang Vân Hạo nhắc đến người “bạn” này, Kỷ Thư Tề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dau-cua-sieu-sao/617257/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.