Edit: Sa Lần này Thẩm Gia Thụy đem theo không ít nhân viên. Anh còn chưa xuống xe, một chàng trai trẻ đã đi xuống từ chiếc xe đi đằng sau, sau đó chạy chậm lên trước, vừa mở cửa cho Thẩm Gia Thụy vừa cười với Ngôn Sơ Âm: “Chào cô Ngôn, tôi là trợ lý của Thụy ca, cô có thể gọi tôi là Tiểu Tề.” “Chào trợ lý Tề.” Ngôn Sơ Âm thấy trợ lý chính quy thì không tiến lên phục vụ mà chỉ đứng bên cạnh mỉm cười. Không thể không nói khi thấy Thẩm Gia Thụy mang nhân viên theo, lòng cô đã thở phào nhẹ nhõm, bởi vì chương trình ghi hình xuyên suốt, những lúc Thẩm Gia Thụy vào phòng nghỉ luôn chỉ có hai người họ, trong khi đó phòng nghỉ của các ca sĩ khác lại đầy ắp nhân viên, khán giả sẽ nghĩ gì? Đó là chưa kể tuy Thẩm Gia Thụy không yêu sách nhưng cô vẫn phải chạy đôn chạy đáo khắp nơi để lo cho anh, không những cô không vui mà chưa chắc fans của anh cũng sẽ vui, ai không biết còn tưởng cô nịnh bợ anh ấy chứ. Bây giờ ai cũng vui vẻ, Ngôn Sơ Âm cười toe chào hỏi trợ lý Tề, chờ Thẩm Gia Thụy xuống xe, cô nhiệt tình nghênh đón, ân cần hỏi han: “Mấy hôm không gặp Thụy ca, sao lại đẹp trai thế này?” Thẩm Gia Thụy cao ngạo liếc cô, thầm nghĩ chỉ khi có máy quay cô mới như vậy, chứ vừa ghi hình xong là không thấy bóng dáng đâu cả. Quả là người phụ nữ dối trá, có điên mới tin lời cô. Tuy trong lòng hơi giận nhưng Thẩm Gia Thụy vẫn lạnh lùng đáp lại lời Ngôn Sơ Âm: “Chẳng lẽ trước đây tôi không đẹp?” “Thụy ca lúc nào cũng đẹp trai ngời ngời, riêng hôm nay là đặc biệt chói lóa.” Ngôn Sơ Âm tâng bốc Thẩm Gia Thụy xong thì tươi cười giơ tay ra dấu mời, “Vào trong trước đã được không ạ? Ban nhạc đang đợi.” Thẩm Gia Thụy gật đầu, khóe môi khẽ nhướn lên tự bao giờ. Ngôn Sơ Âm vừa dẫn họ đi vào trong vừa hỏi: “Thụy ca không đưa nhạc sĩ phối khí đi cùng ạ?” Mấy nhân viên đi theo Thẩm Gia Thụy hôm nay chỉ có mỗi trợ lý xuống xe, có lẽ những người còn lại là vệ sĩ. Nhìn đi nhìn lại vẫn không thấy nhạc sĩ phối khí đâu nên cô bèn cất tiếng hỏi. Thẩm Gia Thụy nghe vậy thì hơi ngước lên, nhẹ nhàng phun ra ba chữ: “Không cần thiết.” Ngôn Sơ Âm định nói các ca sĩ khác đều đưa nhạc sĩ chuyên nghiệp theo, nhưng thấy thái độ tự tin của Thẩm Gia Thụy nên cô quyết định không nói để tránh trường hợp đoạn này được lên sóng, người ta lại hiểu nhầm cô khiêu khích các khách mời khác thì khổ. Chẳng qua Ngôn Sơ Âm cũng biết không phải là Thẩm Gia Thụy tự đánh giá cao bản thân, tính cách của anh tuy kiêu ngạo quá đáng nhưng chưa bao giờ lấy âm nhạc ra làm trò đùa, có thể là vì càng chú trọng nên càng kín miệng, nhưng truyền thông lại cho rằng anh không coi ai ra gì, xem thường tiền bối. Quan trọng là có người thực sự tin những tin tức này. Ai cũng biết tài năng của Thẩm Gia Thụy. Album mới của anh đều do một tay anh làm từ đầu đến cuối, các nhà phê bình âm nhạc không ai là không khen ngợi, bây giờ chỉ là làm mới một ca khúc mà thôi, đối với anh chỉ là chuyện nhỏ, không cần thiết phải mời nhạc sĩ phối khí. Nghĩ vậy, Ngôn Sơ Âm lại tâng bốc anh thêm mấy câu nữa, đồng thời dẫn anh vào thang máy. Ban nhạc, nhà sản xuất và đạo diễn Giản đều có mặt trong phòng họp nên không tới có chỗ cho Ngôn Sơ Âm xen vào. Cô ngồi ở bên cạnh quan sát, thỉnh thoảng máy quay hướng tới thì nói đùa một hai câu rồi thôi. Trên thực tế, nhà sản xuất và đạo diễn Giản cũng không nói nhiều. Từ lúc đi vào, Thẩm Gia Thụy chào hỏi với mọi người xong là lập tức ngồi xuống bàn bạc chuyện phối bài hát với ban nhạc, do đó nhà sản xuất cho dù có muốn làm quen cũng không thể quấy rầy anh. Tuy trợ lý Tề rất biết quảng giao, nhưng cả nhà sản xuất và đạo diễn Giản đều không màng quan tâm tới một trợ lý nên sau vài câu xã giao, hai người họ kiếm cớ rời đi. Thẩm Gia Thụy không thèm đứng dậy mà chỉ vẫy tay chào, Ngôn Sơ Âm và trợ lý Tề tiễn họ ra cửa. Thẩm Gia Thụy và ban nhạc bàn bạc hơn nửa tiếng, có vẻ như đã quyết định, mọi người kéo nhau xuống trường quay ở dưới lầu để diễn tập. Quá nhiều người, sợ thang máy không đủ chỗ, Ngôn Sơ Âm thấy Thẩm Gia Thụy và ban nhạc vừa đi vừa thảo luận, vì vậy cô lùi ra sau định sẽ đi thang máy khác. Mới lùi ra một bước, Ngôn Sơ Âm có cảm giác bị ai đó kéo lại, cô ngẩng đầu lên, đúng lúc đó Thẩm Gia Thụy buông tay ra, quay đầu tiếp tục trò chuyện với ban nhạc như không có chuyện gì xảy ra, thậm chí còn không nhìn cô lấy một cái. Ngôn Sơ Âm hiểu ý anh, chần chừ một chút, cuối cùng vẫn rút chân lại, chuẩn bị cùng mọi người vào thang máy. Như đã nói, ở những trường hợp riêng tư, Thẩm Gia Thụy khá ga-lăng. Hiện tại bây giờ giữa một đám đàn ông, nếu để Ngôn Sơ Âm nhường thang máy thì sẽ rất kỳ cục, vì thế Ngôn Sơ Âm cũng không nghĩ nhiều. Hơn nữa, hành động của Thẩm Gia Thụy tương đối kín đáo, camera không thể bắt được hình ảnh, khả năng bị người khác nhìn thấy cực thấp, do đó Ngôn Sơ Âm rất bình thản. Tất nhiên vẫn có người nhìn thấy. Trợ lý Tề đứng ở đằng sau Thẩm Gia Thụy cúi đầu nhìn điện thoại thì đúng lúc bắt gặp Thụy ca lén kéo tay con gái nhà người ta, Tiểu Tề khiếp sợ đến mức suýt lồi con mắt, không phải đồn Giang ca đối xử đặc biệt với Ngôn Sơ Âm ư? Hơn nữa Thụy ca đã có Mộc Phỉ, hành động này của anh ấy chẳng những muốn gây xung đột với anh em mà còn là đứng núi này trông núi nọ! Tiểu Tề lẳng lặng cố gắng tiêu hóa hình ảnh vừa chứng kiến, sau đó lại lẳng lặng gắn mác “Tây Môn Khánh”(1) lên người Boss nhà mình, thầm nhủ mình phải cẩn thận, không được để Thụy ca tán gái thành công. (1). Tây Môn Khánh là nhân vật trong các tác phẩm văn học “Thủy hử”, “Kim Bình Mai”, được miêu tả là người hoang dâm vô độ. Hiện tại, người ta thường dùng cái tên này để chỉ những kẻ háo sắc, thậm chí dùng tiền bạc để chiếm đoạt và chà đạp phụ nữ. So với Mộc Phỉ, rõ ràng Ngôn Sơ Âm hợp khẩu vị trước giờ của Thụy ca hơn, thậm chí Giang Vân Hạo “thanh tâm quả dục” cũng có cảm tình đặc biệt với cô. Trợ lý Tề nhìn Ngôn Sơ Âm, cảm thấy sức cuốn hút của cô không bình thường chút nào, có thể kích thích đàn ông tán “crush” của bạn bè! Đều là đàn ông, Tiểu Tề tự thấy mình rất hiểu Thụy ca, thà giết lầm còn hơn bỏ sót, anh ta đi theo Thụy ca bao lâu nay nhưng chưa từng nhìn thấy anh ấy chủ động kéo tay con gái! Song, hiện tại Thụy ca đã có Mộc Phỉ, tuy ngoài miệng nói thế nào, công ty cũng đã lên tiếng giải thích nhưng thân là trợ lý, Tiểu Tề biết tối đó Thụy ca thực sự đã ở bên ngoài cả đêm, lúc về mắt còn đỏ quạch, không ở cùng gái thì là gì? Cho nên đứng trên phương diện cá nhân, anh ta thấy chẳng thể trách báo chí và công chúng vì đã không tin lời giải thích của công ty được, mọi người đều ngầm thừa nhận mối quan hệ giữa Thụy ca và Mộc Phỉ. Do đó, hiện tại Thụy ca không thể có scandal cùng cô gái khác, nếu bị mang cái danh lăng nhăng, sau này rất khó để rửa sạch. Trợ lý Tề bỗng thấy mình sao mà gánh nặng đường xa. Vì thế, trong suốt khoảng thời gian sau đó, Ngôn Sơ Âm phát hiện cô quá ư là sung sướng bởi vì việc bưng trà rót nước, lo lắng chăm sóc cho Thẩm Gia Thụy đều đã có người khác làm, ngay cả lúc cô khuấy động không khí, trợ lý Tề cũng rất phối hợp. Suốt quá trình ghi hình, cô và Thẩm Gia Thụy hoàn toàn không cần ở riêng với nhau, trong lòng Ngôn Sơ Âm vô cùng hài lòng với sự sắp xếp của trợ lý Tề, còn thầm nghĩ không biết có nên tặng phong bì cho anh ta sau khi kết thúc ghi hình hay không. Tóm lại, trong tất cả các chương trình Ngôn Sơ Âm làm MC, chưa có chương trình nào mà công việc của cô lại nhẹ nhàng như chương trình này. Có điều đó là việc sau này. Hiện tại, Ngôn Sơ Âm đang ngồi ở ghế chính giữa hàng đầu tiên bên dưới khán đài có tầm nhìn cực kỳ tốt chờ màn biểu diễn của Thẩm Gia Thụy. Thẩm Gia Thụy vẫn chưa tập dượt, nhân viên đang mang piano đi ra. Ngôn Sơ Âm hơi ngạc nhiên, lúc Thẩm Gia Thụy thảo luận với ban nhạc, cô đang nghĩ tới chuyện khác nên không nghe anh nói sẽ chơi piano. Không phải tung tuyệt chiêu chứ? Piano được chuẩn bị xong, Thẩm Gia Thụy thử âm thanh, sau đó ngồi xuống bắt đầu đàn, tiếng đàn thoát ra từ ngón tay của anh càng nhiều, vẻ mặt Ngôn Sơ Âm càng hốt hoảng. Cô chợt nhớ tới lần đầu tiên con tim mình rung động. Hồi cấp ba, Ngôn Sơ Âm học khác lớp với Thẩm Gia Thụy, tuy có nghe danh hotboy của trường và cũng có duyên chạm mặt nhưng khi đó Ngôn Sơ Âm chỉ tán thưởng một chút rồi thôi chứ không để ý tới anh lắm. Mãi cho đến một ngày chủ nhật nọ, Thẩm Gia Thụy dạy thay thầy giáo ở lớp học đàn guitar. Ngôn Sơ Âm đăng ký học đàn guitar hoàn toàn chỉ vì hứng thú dâng trào, khi đó đang là thời kỳ đỉnh cao của An Tại Hi, “Nhớ em” là ca khúc nổi tiếng nhất của anh ấy, ai cũng thuộc ít nhất vài ba câu. Thời đó, không chỉ có một mình Ngôn Sơ Âm học đàn guitar vì An Tại Hi mà một nửa học viên đều học đàn vì An Tại Hi, nửa còn lại là vì “anh thầy” đẹp trai thỉnh thoảng đứng lớp thay thầy giáo chính thức. Có lẽ là lớp của Ngôn Sơ Âm may mắn, ban đầuThẩm Gia Thụy chỉ dạy thay một hai buổi mỗi tháng, nhưng sau này, chủ nhật nào anh cũng dạy lớp Ngôn Sơ Âm. Có “anh thầy” vừa giỏi vừa đẹp trai, ai còn nhớ tới “ông thầy”? Lúc ấy đa số học viên lớp đàn guitar là học sinh cấp ba, đồng trang lứa với Thẩm Gia Thụy nên giữa mọi người hầu như không có khoảng cách. Sau một buổi học vui vẻ, cả lớp đã biết nhau. Ngôn Sơ Âm còn chưa học xong bài “Nhớ em” thì đã trở nên thân thiết với Thẩm Gia Thụy. Có thể là vì cô biết chơi piano nên học guitar nhanh hơn các học viên khác rất nhiều. Vì là học sinh giỏi nên được Thẩm Gia Thụy nhớ mặt, thường xuyên qua lại nên cũng dần thân thiết. Ngôn Sơ Âm muốn nhờ Thẩm Gia Thụy dạy riêng cho mình bài “Nhớ em”, ở nhà cô khá chăm chỉ luyện tập, nhưng nếu có người hướng dẫn thì sẽ nhanh chóng thuộc bài hơn. Nhưng Ngôn Sơ Âm không ngờ một chàng trai cao ngạo, ít ân cần như Thẩm Gia Thụy lại vô cùng nhiệt tình với cô, còn hỏi: “Cậu biết chơi piano đúng không? Tớ dạy cậu đánh piano bài này.” Ở trung tâm dạy đàn có cả lớp piano và guitar, chẳng qua Ngôn Sơ Âm luôn theo học một giáo viên dạy đàn piano từ cấp hai nên không đăng ký học luôn ở đây. Bấy giờ, Ngôn Sơ Âm không hề nghĩ vì sao Thẩm Gia Thụy lại biết cô biết đánh đàn piano, nghe anh bảo sẽ dạy cho cô chơi piano ca khúc “Nhớ em”, cô vô cùng kích động bởi vì cô chưa từng nghe bản piano của ca khúc này, trong MV cũng chỉ là hình ảnh An Tại Hi ngồi gảy đàn guitar bên bờ biển. Hơn nữa, tuy Thẩm Gia Thụy mới chuyển tới trường cô không bao lâu nhưng đã khiến toàn trường sôi sục, không những nhanh chóng trở thành hotboy của trường mà còn là hotboy lạnh lùng giẫm nát vô số trái tim thiếu nữ. Vì thế khi hotboy chủ động đề nghị, Ngôn Sơ Âm đồng ý mà không hề do dự. Sau đó, Thẩm Gia Thụy dẫn Ngôn Sơ Âm đến phòng piano và đàn cho cô nghe. Lúc đó lớp piano không có tiết dạy, Ngôn Sơ Âm không biết Thẩm Gia Thụy có chuẩn bị trước hay không mà chìa khóa phòng piano lại cất sẵn trong túi áo, cô chỉ biết đi theo Thẩm Gia Thụy, không biết có phải vì chột dạ hay không mà hai người lại đóng cửa phòng học lại. Khi đó cũng giống như bây giờ, Ngôn Sơ Âm ngồi ở hàng đầu tiên ngẩng đầu nhìn chàng trai đánh đàn trên bục giảng. Ngón tay dài lướt trên phím đàn tựa như lướt qua tim cô. Hôm nay hình ảnh xưa cũ tái hiện, tâm trạng của Ngôn Sơ Âm như quay lại năm tháng ấy, trái tim không ngừng loạn nhịp.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]