Khương Ninh chia sẻ một bài viết kèm hình ảnh phòng khách tăm tối trong danh sách bạn bè, dưới sàn nhà gỗ là các mảnh vỡ thủy tinh, còn có bóng của cô.
Trong phòng khách trống trải, bóng dáng của cô có vài phần cô đơn.
Một chữ cũng không có.
Dặc Trầm theo bản năng phóng to hình ảnh lên.
Không có vết máu, vậy là cô không bị thương ở tay.
Trang cá nhân chia sẻ bài viết trong chế độ bạn bè của cô, chỉ có hai bài viết, trừ bài viết kèm hình ảnh nhugwx mảnh vỡ thủy tinh ra, bài viết còn lại là hình ảnh cô ở trước máy ảnh mỉm cười, mắt cong lên, môi mang theo ý cười.
Bài viết mới rất nhanh đã có người bình luận.
Đúng rồi, số WeChat của Khương Ninh không đổi, Dặc Trầm cũng không đổi, chỉ là sau khi hắn ra mắt không còn đăng bài viết nào nữa, cho nên rất nhiều bạn cũ nghĩ rằng hắn đã đổi số WeChat.
Có người hỏi Khương Ninh ở đâu, cô không trả lời rõ nơi nào. Còn có người nói đùa có rảnh thì cùng nhau ăn cơm, cô cũng vui vẻ đồng ý.
Cuối cùng có một người bạn hồi Cao Trung bình luận nhắc tới một cái xa lạ rằng hắn đã về nước chưa? Yến Hành đâu?
Yến Hành?
Ngón tay Dặc Trầm xoay vòng vòng trên màn hình điện thoại, đôi mắt hơi hơi giật. Một lát sau, hắn hạ tầm mắt xuống, đang muốn tắt điện thoại đi lại không cẩn lướt xuống, thấy Khương Ninh trả lời người tên là Yến Hành bằng emoji tươi cười.
Hoàn toàn là cái tên xa lạ, hắn cũng không nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dau-cua-sieu-sao-da-tro-ve/262298/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.