“Cô không cam lòng cái gì?"
Dùng sức che miệng lại, cô không muốn làm cho đối phương nghe được chính mình thút thít.
Âm thanh nức nở của cô sao che giấu được sự nhạy bén Cận Lực, khiến cho anh càng xác định lập trường của mình, anh tuyệt đối không thể để cho một cô gái cứ ngây thơ như vậy, từ bây giờ đem thanh xuân của mình cứ giao cho Lôi Ngự Phong.
Rất nhanh. Cô từ trên máy trở về Đài Bắc, theo như lời nói của Cận Lực, cô là người thừa kế tài sản của anh, hoặc cùng với anh ấy li hôn......
“Phu nhân, cô cần uống chút gì không?” Đang ngồi trên ghế sofa là một người đàn ông rất đẹp trai, nhã nhặn lại lịch sự, trên sóng mũi có cặp mắt kính, anh tựa hồ cảm nhận cô vô cùng bất an, vì thế ngẩng đầu, không vội hỏi.
Theo bản năng cô lắc đầu, muốn đè nén cảm giác bất an ở trong lòng, vẫn là muốn cho người đàn ông kết bên biết cô thực sự ổn.
Cô chỉ muốn biết chồng cô hiện tại như thế nào.
Người trước mặt họ Lạc, tên một chữ Dịch, không đến ba mươi tuổi là CEO của tập đoàn Lôi Đình, cũng là trợ thủ đắc lực của Lôi Ngự Phong.
Anh đặc biệt đến sân bay để đón cô, cùng cô ở bên ngoài chờ đợi, anh nói Lôi tổng còn ở trong phòng phẫu thuật, ngụ ý kêu cô quay về nhà đợi ở trong này cũng vô ích.
Khí thế của người đàn ông này không thua kém Lôi Ngự Phong.
Nguyễn Y Nông cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dau-cua-loi-ngu-phong/1988426/chuong-7-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.