Hành trình đến làng du lịch này không chỉ có Ngu Trà và Lục Dĩ Hoài mà còn có hai người Tần Du và Tô Ngọc đang ngồi ở chiếc xe phía sau. Chỉ là bọn họ không muốn ngồi cùng xe, cũng không biết là tại sao lại thế.
Phòng ở là Lục Minh Duyệt đã liên hệ trước, có điều số lượng là phụ thuộc vào bọn họ. Bọn họ ở trên tầng cao nhất, từ trên cao nhìn xuống là có thể nhìn thấy tất cả ở bên ngoài, ngay cả sân cưỡi ngựa chỉ cần liếc mắt thôi cũng có thể thấy được.
Lúc Lục Minh Duyệt nhận được cuộc gọi của bạn mình thì có hỏi thăm vài câu: "Có mấy người?"
"Vài người thôi, bạn của em trai cậu cực kỳ hoạt bát mà sao thằng bé lại ít nói đến thế, thật là thần kỳ."
Nghe vậy, Lục Minh Duyệt cũng cười theo, "Được rồi, cậu đừng để người khác đi quấy nhiễu bọn chúng, để mặc là được rồi."
Người bạn cười: "Là cậu nói đó nha."
Làng du lịch như thế này, nếu trong nhà không có một ít của cải thì hẳn là không dám đến đây.
Đám người Tần Du thì không đáng kể, điều kiện gia đình bọn họ cũng không khác nhau là bao. Là một đám phú nhị đại con nhà giàu, hơn nữa lần này cũng không phải bỏ tiền ra mà là Lục Minh Duyệt bỏ tiền ra.
Phòng của Ngu Trà nằm sát vách với phòng của Lục Dĩ Hoài, sau khi đưa hành lý vào xong thì chuẩn bị đi ra ngoài một chút.
"Mỗi phòng đều có một bể tắm nước nóng, buổi tối có thể ngâm một chút, hãy hưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dau-cua-giao-ba/1275489/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.