Chung Ý cúi đầu nhìn.
Những ngón tay thon dài sạch sẽ của Cố Thanh Hoài nắm hờ cổ tay cô. Da ở cổ tay cô mỏng, mạch đập rất nhanh, chuyển động mạnh mẽ trong lòng bàn tay khô mát của anh.
Con chó Alaska không còn nằm trong tầm nhìn của Chung Ý nữa, thay vào đó là bóng lưng của anh. Tên khốn đẹp trai này vốn đã cao ráo, bộ vest càng khiến anh trông vô cùng nổi bật, khí chất lạnh lùng lại tăng lên.
Hồi cấp ba, mấy người họ học cùng lớp, cô và anh ở bên nhau cả ngày nhưng không thể thấy bất kỳ sự thay đổi nào ở anh.
Đã hơn mười năm trôi qua, rượu mới đã biến thành rượu ngon, thiếu niên đã trưởng thành, những thay đổi nhỏ nhặt chợt trở nên rõ ràng.
Cố Thanh Hoài trong hồi ức có mái tóc mềm, đôi mắt sáng, là một thiếu niên kiêu ngạo tự do, nụ cười của anh rực rỡ hơn bất kỳ ai khác.
Còn Cố Thanh Hoài của hiện tại, đôi mắt lạnh lùng, môi mỏng, đường nét trên khuôn mặt hiện rõ nét tuấn tú, yết hầu thô lạnh như đỉnh núi phủ tuyết.
Cô từng nói anh có xương cứng, tính tình cũng rất cứng rắn, chỉ có tóc và lông mi là mềm.
Anh mỉm cười chạm vào môi cô, chàng trai trẻ không được như ý, ngây ngô lại tỉ mỉ, hỏi: "Em quên nơi này rồi à?"
Sau khi hoàn thành nhiệm vụ trao nhẫn, chú chó chạy đến chỗ cha mẹ chú rể dưới sân khấu, Cố Thanh Hoài cũng thả tay cô ra.
Họ đã từng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dau-cua-em-thuoc-ve-anh/3722773/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.