“Mẹ em biết rồi.”
Sắc mặt Đồng Miểu tái nhợt tựa vào tường, cô ngửa đầu, ánh mắt mờ mịt nhìn lên ánh đèn trên trần nhà. Nhìn một hồi lâu, trước mắt xuất hiện một ảo ảnh tăm tối mơ hồ, muốn gạt bỏ đi cũng không được.
Cô không biết phải xử lý như thế nào, khi trở về từ nhà hàng, đầu cô vẫn như đang trong cõi mộng vậy.
Tựa như bị chìm sâu trong sương mù dày đặc, không tài nào tìm được lối thoát ra ngoài.
“Em đừng sợ.”
Tư Trạm đặt di động trên bàn trà ngoài phòng khách, bước tới kéo lấy cánh tay Đồng Miểu, muốn ôm cô vào lồng ngực.
Đầu ngón tay hắn sắp chạm tới làn da của Đồng Miểu rồi, nhưng lại bắt hụt.
Đồng Miểu không thể kìm lòng mà rụt lại một chút, né tránh bàn tay hắn.
Động tác của Tư Trạm khẽ khựng lại, kinh ngạc nhìn Đồng Miểu.
Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Đồng Miểu lấy lại tinh thần, cô rũ mắt, nhìn chằm chằm vào ánh sáng một hồi lâu, lập tức cảm thấy bốn phía tối đi rất nhiều.
“Bọn họ sắp đi xem phim về rồi…” Cô khẽ lẩm bẩm, giải thích việc mình né tránh động tác của Tư Trạm.
Nhưng lời giải thích của cô rõ ràng là sợ hãi và bất lực, cả hai người đều biết, sở dĩ Đồng Miểu né tránh, hoàn toàn là do tình cảm ép buộc.
Cô lùi bước rồi.
Tư Trạm đút tay vào túi quần, chăm chú nhìn sườn mặt của Đồng Miểu một lúc lâu.
Lông mi của cô thật dài, khẽ cong cong, cô cứ ngoan ngoãn cúi đầu, làm người ta không thể nào giận nổi với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dau-cua-anh/1171451/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.