Sau đó bà vội thu lại ánh mắt, khóe miệng lộ ra một nụ cười nhàn nhạt, giả vờ như không nhìn thấy gì cả.
“Mẹ đi có việc trước đây, đợi bé con truyền xong ấn chuông là được.” Đồng Mỹ Quân lấy tay thử nhiệt độ của cháo, dịu dàng đưa cho Đồng Miểu.
Đồng Miểu chống tay ngồi dậy, tựa lưng vào gối, dùng tay không bị cắm kim truyền nhận lấy bát cháo.
Đồng Mỹ Quân giúp cô lau qua lớp mồ hôi mỏng trên trán, sau đó xoay người bước ra khỏi cửa.
Đồng Miểu bưng bát lên, nhấp thử một ngụm.
Cháo Bát Bảo có vị ngọt lịm, mang theo một chút mùi hương nhàn nhạt của hạt sen, mặc dù trong người cô thấy khó chịu, nhưng mà cũng may cảm giác thèm ăn không bị biến mất hoàn toàn.
“Anh bón cho em ăn.”
Tư Trạm thấy xung quanh không có người, liền cầm lấy bát cháo từ trong tay Đồng Miểu.
“Aida!” Đồng Miểu không còn sức lực nữa nên bị hắn cướp lấy.
Cho tới khi cái thìa được đưa đến bên miệng thì cả người cô bỗng dưng nóng bừng lên.
Cảnh tượng này vốn chỉ xem được trong phim truyền hình, bây giờ lại xảy ra trong cuộc sống hiện thực, quả thật không được tự nhiên lắm.
Nhất là khi Tư Trạm còn dùng ánh mắt cực kì thâm tình nhìn cô, tràn trề sự yêu thương cưng chiều.
Cô liếm môi, hơi lúng túng quay đầu, nói nhỏ: “Anh đưa cho em đi, em tự ăn được.”
“Anh muốn bón cho em mà.” Tư Trạm nghiêm chỉnh giơ thìa lên, lại đưa thìa lên bón cho cô.
Đồng Miểu cảm thấy đầu mình đang dấy lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dau-cua-anh/1171442/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.