Dáng người Đổng Thành gầy gò, mặt mũi cũng không có thịt.
Lời của Tư Khải Sơn vừa dứt, khuôn mặt ông trở nên có phần biến sắc.
Cuộc sống hiện tại của ông đã tốt hơn nhiều, nhưng trước kia thì đúng là sống trong nghèo khổ, nếu không đã không phải tách khỏi Đồng Mỹ Quân.
Chính vì vậy mà khi gặp loại người như Tư Khải Sơn, không hiểu sao ông có phần ghen ghét.
Các sinh viên của ông hay than phiền làm bác sĩ rất mệt, vắt chân lên cổ mà chạy chẳng được mấy đồng, sao mà sánh nổi với tiền kiếm được ở bệnh viện tư nhân cao cấp.
Không thể so sánh được ấy, bệnh viên tư nhân cao cấp là nơi nghỉ dưỡng của người giàu, tất cả cở sở vật chất đều trên cả khách sạn 5 sao cho nên tiền lương của bác sĩ cũng cao ngất.
Nhưng ông tự nhận mặc dù sự nghiệp của ông còn quanh co gập ghềnh nhưng vẫn được xem là thành công, đến tuổi trung niên này đã có chút thành tựu nhỏ.
Ông luôn động viên những sinh viên này bằng chính những nỗ lực của bản thân, cũng tiện thể an ủi mình, ông có thể đạt tới vị trí hiện tại thì tất thảy đều đáng giá.
Nhưng thực tế, cả một đời miệt mài làm việc của ông không bằng thu nhập một năm của người kinh doanh.
Ông không cam chịu nhưng ngày thường không bị kích thích. Bây giờ lại có người chướng mắt ngay trước mặt, khiến ông không thể nào cam chịu nổi.
Không phải là ông chưa từng nghĩ tới chuyện Đồng Mỹ Quân sẽ có người khác.
Thậm chí bởi vì những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dau-cua-anh/1171438/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.