Không dễ gì mới cầm được bằng khen thưởng toàn quốc. Chủ nhiệm Tôn hiếm khi tuyên dương rầm rộ trong giờ giải lao. Đây cũng là lần duy nhất chủ nhiệm Tôn trực tiếp đánh giá từ khi Tư Trạm nhập học tới giờ.
Nhưng mà nhân vật quan trọng nhất lại trốn đến phòng thí nghiệm.
Các bạn học vỗ tay tìm khắp cả lớp mà không thấy người, lúng túng bỏ tay xuống.
Chủ nhiệm Tôn ho nhẹ một tiếng: "Mặc dù đoạt giải cần được tuyên dương nhưng cũng đáng trừ điểm."
Mặc kệ bị trừ bao nhiêu điểm, Tư Trạm chả buồn để ý.
Trần Đông khui hai chai bia, một chai đưa cho Tư Trạm, cười hì hì nói: "Anh tới đây cụng li."
Tư Trạm cầm chai bia, nhíu mày: "Mày không cần lên lớp à?"
Trần Đông nhún vai không thèm để ý: "Dù sao tao cũng lớp B nha, không rớt được."
Tư Trạm để chai bia xuống, liếc mắt: "Bố mày còn ở lớp A đây."
"Gặp cái thằng Mạnh Tĩnh Nông có đập nó một trận không?"
Trần Đông uống ừng ực hết hơn nửa chai, nấc lên.
Tư Trạm lạnh lùng nheo mắt: "Thật ra tao lại không muốn."
"Moá nó, thù không thể không báo nha." Trần Đông nói.
Cũng may lúc đó cậu không có mặt ở trường, không đánh nhau với Mạnh Tĩnh Nông.
Tư Trạm dựa vào ghế nhích chuột lung tung. Màn hình máy tính sáng lên, tag hiện ra hết giới thiệu máy móc này đến máy móc khác. Hắn đã gửi một phần đến mail của Đồng Miểu.
"Yên tâm đi, không thể tha cho nó."
Sau khi Đồng Miểu trở về lập tức bổ sung chương trình học bị trễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dau-cua-anh/1171420/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.