“Thôi học?”
Đồng Miểu hơi giật mình, giống như chưa từng nghĩ tới hai chữ này sẽ có liên quan tới Tư Trạm.
Cô nắm chặt tay không bị thương, lòng bàn tay thấm mồ hôi, giống như còn có độ ấm của Tư Trạm.
Khương Dao gật đầu, bất đắc dĩ nói: “Trường học muốn nghiêm túc xử lý vụ việc này, chú Tư không muốn quản, chủ yếu là mẹ Tư Trạm từ nước ngoài đã trở lại.”
Một đêm xảy ra thật nhiều việc, nhiều đến mức làm cho Đồng Miểu tiêu hóa không được.
Cô nhẹ nhàng rũ mắt, nhìn một bên mặt, lông mi cong lên một cung rất đẹp, đuôi mắt hơi đỏ lên.
“Cậu ấy đâu, muốn chạy sao?”
Tiếng cô rất nhỏ, người nhỏ như Khương Dao sắp không nghe được, thậm chí không xác định được có phải là cô đang hỏi chính mình hay không.
“Cậu ấy chắc phải đi, chỉ cần trường học đuổi học cậu ấy, mẹ Tư Trạm sẽ mang cậu ấy đi Anh quốc.” Khương Dao ghé vào trên bàn, cẩn thận đánh giá sắc mặt của Đồng Miểu.
Cô ấy biết bọn họ sắp trở thành anh em kế, nhưng cô ấy cũng biết, ngày đó còn rất xa.
Còn có nhiều hơn, nhưng ai cũng không có nghĩ nhiều.
“Cũng tốt.” Đồng Miểu cúi đầu, nhẹ nhàng nhéo tóc của mình.
Trong phòng học hơi lạnh, điều hòa thổi đều đều, ở bàn đầu, Đồng Miểu không hiểu sao lại muốn cái áo khoác kia.
Nếu hiện tại còn khoác ở trên người cô, có lẽ cô sẽ không trả lại nhanh cho anh như vậy.
Chủ nhiệm lớp mang theo sách ngữ văn vào phòng học, sau đó vang lên tiếng đọc sách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dau-cua-anh/1171380/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.